Anh so sánh với Trì Ngữ Mặc, điềm tĩnh mà trả tấm hình đó cho Hồ Anh Lan, “Trên thế giới này có rất nhiều người giống nhau, nếu như bà cảm thấy có quan hệ, có thể để cô ta xét nghiệm với ông ngoại tôi.”
“Dì không phải là ý này, dì chỉ lo lắng, có những người có ý đồ xấu xa.” Ánh mắt Hồ Anh Lan liếc sang Trì Ngữ Mặc.
“Có ý đồ xấu gì?” Lôi Đình Lệ hỏi trực tiếp, cảm giác áp bức rất mạnh, mang theo sự không vui và nghiêm nghị.
Hồ Anh Lan không muốn xung đột trực tiếp với Lôi Đình Lệ, bọn họ đã thỉnh giáo qua năng lực của Lôi Đình Lệ anh, tuy không liên lạc với Hồ gia nhiều, nhưng bối cảnh của anh ta rất lớn mạnh, bọn họ đều biết, không dám đùa với người như vậy.
“Không, không có gì, dì ra ngoài xem ba như thế nào.” Hồ Anh Lan bước ra khỏi nhà bếp.
Trì Ngữ Mặc có thể cảm nhận được sự bài xích của Hồ Anh Lan đối với cô và sự kiêng dè đối với Lôi Đình Lệ, “Lôi tổng, anh có hỏi thăm một tiếng, tình hình ông ngoại của anh không?”
“Huyết áp và nhịp tim đã khôi phục bình thường, năng lực biểu đạt ngôn ngữ cũng dần dần hồi phục, chắc không phải là hồi dương, cô, quả thật, rất giống với mối tình đầu của ông.” Những câu phía sau, Lôi Đình Lệ chia từng cụm từ ra nói.
“Vậy sao?” Trì Ngữ Mặc bưng mặt của mình lên, “Có thể là do tôi có một khuôn mặt đại chúng, trùng hợp thật đấy, thật sự có chút giống, duyên phận, đúng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-y-trien-mien-vo-yeu-cua-tong-tai-rat-thich/1132047/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.