Anh nhìn thấy đôi mắt sáng lấp lánh của cô, hình như có ngôi sao ở bên trong, mang theo ấm ức, nhõng nhẽo, và cầu xin.
Trước giờ Lôi Đình Lệ đều tự cao tự đại căn bản là không chối từ được yêu cầu của cô, đáp lại một tiếng, “Uhm.”
“Anh là tốt nhất.” Trì Ngữ Mặc vui vẻ đẩy một chiếc ghế đến trước mặt anh, “Anh thì cứ ngồi ở đây nhé, em đi lựa.”
Cô vui mừng đi khỏi, lựa được một bộ đầm sọc dọc trắng đen đan xen, sau khi vào mặc thử rồi bước ra.
Lôi Đình Lệ nhìn cô.
Thân thể của cô anh hoàn hoàn toàn toàn thấy qua.
Tỉ lệ rất tốt, thân hình đẹp, chỗ nên lớn thì lớn, chỗ nên thon thì thon, cộng thêm làn da cô trắng mút, mặc thứ gì lên cũng rất đẹp, mặc màu gì cũng hợp.
“Bộ này được không?” Trì Ngữ Mặc hỏi.
Lôi Đình Lệ gật đầu, “Cũng được.”
Trì Ngữ Mặc cười nói với nhân viên bán hàng, “Tôi lấy bộ này, bây giờ mặc liền, bao nhiêu tiền? Phiền cô cắt nhãn mác của tôi xuống.”
“Uhm uhm, vâng ạ.” Nhân viên bán hàng nhiệt tình nói, cắt nhãn mác xuống, “Khách hàng, giá là 2259 tệ, bây giờ trung tâm mua sắm đang có khuyến mãi, mua năm trăm giảm đi một trăm, tổng cộng là 1859 tệ, cô muốn quẹt thẻ, hay là dùng app khác chi trả?”
Trì Ngữ Mặc vừa định mở lời, một tấm thẻ đưa đến trước mặt nhân viên bán hàng, “Dùng tấm thẻ này chi trả.”
“Oh, vâng.” Nhân viên bán hàng ngưỡng mộ nhận lấy thẻ trên tay Lôi Đình Lệ, nói với Trì Ngữ Mặc, “Bạn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-y-trien-mien-vo-yeu-cua-tong-tai-rat-thich/1132271/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.