Tuyết Ninh vừa tỉnh ngủ, trời đã sáng hẳn, từ sáng sớm Lãnh Nguyệt Hàn đã không có ở đây, Tuyết Ninh sờ sờ giường, nơi đó lạnh ngắt, xem ra đã đi từ lâu rồi , ôm lấy chăn ngồi ở trên giường, nàng cũng không nhớ rõ chính mình đã ngủ từ khi nào, vốn tưởng rằng khi ngủ cùng Lãnh Nguyệt Hàn, chính mình sẽ phải mất ngủ, nhưng lại ngủ đến tận bây giờ, bản thân nàng mắc bệnh khó ngủ, tại sao có thể ngủ ngon lành như vậy được. Kể cả khi Lãnh Nguyệt Hàn rời đi, mình cũng không hề hay biết, lắc đầu cười cười, xem ra khi bản thân lưu lạc đến nơi xa lạ này, không còn làm sát thủ, các phương diện khác đều bị thoái hóa rồi.
Đang ở nghĩ lung tung , chợt nghe Châu Nhi nhỏ giọng kêu: "Nương nương đã tỉnh rồi sao" . Tuyết Ninh đáp: "Vào đi Châu Nhi". Châu Nhi tiến vào trong điện nói: "Nương nương, Thái Hậu phái người tới, mời người đi đến cung Phúc Thọ". Tuyết Ninh nói thì thầm: "Sáng sớm liền phái người tới tìm mình, nhất định là chuyện liên quan đến việc mình ngủ cùng Lãnh Nguyệt Hàn tại điện Nguyệt Lạc". Tuyết Ninh lạnh lùng cười, nói với Châu Nhi: "Giúp bản cung thay quần áo"
Tuyết Ninh mang theo Châu Nhi cùng Tắc Bắc tới cung Phúc, lúc đó Thái Hậu đang dùng trà, Tuyết Ninh mang theo Châu Nhi và Tắc Bắc đi thỉnh an Thái Hậu, ba người quỳ trên mặt đất Thái Hậu vẫn không nói gì, ba người vẫn quỳ, Tuyết Ninh một câu cũng không nói chỉ bình tĩnh quỳ ở đó, ba người ước chừng đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hong-nhan-say-yeu-hau-toc-trang-cua-lanh-hoang/2295448/quyen-1-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.