Khi Tuyết Ninh tỉnh lại đã là buổi trưa của ngày hôm sau, bởi vì dầm mưa nên nàng bị nhiễm phong hàn. Tuyết Ninh mở mắt cảm giác tứ chi dường như vô lực, đầu rất đau nhức , nàng nhìn quanh bốn phía, mình đang ở Điện Cần Chính sao, vừa định ngồi xuống, chợt nghe âm thanh của Lãnh Nguyệt Hàn: "Tỉnh?" Tuyết Ninh theo thanh âm nhìn lại, chỉ thấy Lãnh Nguyệt Hàn lười biếng dựa vào long sàng bên kia, trong tay cầm một cuốn sách, hắn chỉ mặc một bộ quần áo trong màu trắng, dây lưng được nới lỏng ra, nhìn qua cả người có lực hấp dẫn trí mạng, Lãnh Nguyệt Hàn thấy Tuyết Ninh nhìn mình chằm chằm, trêu chọc nói: " Thấy thế nào, Ninh nhi có vừa ý với sắc đẹp của trẫm?" Tuyết Ninh nghe vậy tức giận thiếu chút nữa hộc máu, chưa gặp qua nam nhân nào vô sỉ như thế này, ngày hôm qua thì lạnh lùng giống như Diêm La đến từ địa ngục hôm nay lại dịu dàng, đúng là thất thường mà.
Cổ họng Tuyết Ninh đau rát, nói chuyện thật khó khăn, Lãnh Nguyệt Hàn phân phó: "Phúc Bảo, lấy nước đem lại đây" phúc công công đã sớm chuẩn bị, chỉ chờ Tuyết Ninh tỉnh lại, Lãnh Nguyệt Hàn vừa phân phó, Phúc công công liền lập tức đi vào, Lãnh Nguyệt Hàn nói: " Đưa cho trẫm" nói xong tiếp nhận chén trà, nâng Tuyết Ninh dậy, Tuyết Ninh bây giờ thật sự rất khát, cũng không có cự tuyệt, để cho Lãnh Nguyệt Hàn đút cho mình uống nước.
Chờ đến khi uống xong cả ly nước, Tuyết Ninh mới hắng giọng nói:” Đa tạ Hoàng Thượng”. Lãnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hong-nhan-say-yeu-hau-toc-trang-cua-lanh-hoang/2295478/quyen-1-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.