Vừa nãy lúc tôi kéo tay Khải cũng là cố tình đùa hắn thôi , tiện thể câu dẫn hắn luôn . Chỉ khoảng 5 phút sau , Khải trở về với hai chai C2 lạnh , của tôi một chai còn của hắn một chai . Lúc đưa đồ cho tôi , hắn vẫn giữ nguyên nụ cười trên mặt . Nụ xười của hắn có lẽ đối với các cô gái khác thì rất đẹp mắt , là ngôi sao tỏa sáng trên bầu trời đêm nhưng đối với tôi nó thực sự rất chói mắt , rất khó ưa . Nó đâu có giống với nụ cười tươi rói , vui vẻ , hồn nhiên , không chuộc lợi của Tuấn ; đâu có giống nụ cười dịu dàng , ấm áp , dôi lúc mang nét tinh ranh của Kỳ ; cũng chả giống nụ cười lạnh , cười nhếch mép hoàn hảo tuyệt mĩ của Thiên . Nó chỉ giống như một nụ cười giả tạo để lấy lòng người khác . Tôi cũng phải thừa nhận mình đôi khi cũng giả tạo , nhưng giả tạo ở đây nhằm che đi những cảm xúc u uất trong lòng chứ tôi không muốn tính toán mưu toan với bất kì một ai cả . Dù sao nụ cười giả tạo trong tôi là tự khi sinh ra đã có nhưng nó theo một ý nghĩa riêng " cười để cổ vũ bản thân mình ; cười để che đi những ưu phiền lo lắng ; cười nhằm che giấu nỗi đau thầm kín trong lòng ; cười để quên đi sự buồn bực ; cười để khích lệ bản thân ; ... Và đặc biệt cười để làm cho mình vui hơn , tránh bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hop-dong-hon-nhan-co-dau-14-tuoi/2560408/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.