Cô quỳ rạp trên mặt đất, mười ngón bị kim thép đâm vào chảy máu đầy đất, trơ mắt nhìn ngực Bạch Hải Châu bị trúng đạn, cô không làm được gì cả, ngay cả việc ngăn cản bọn bắt cóc ném anh ấy xuống biển cô cũng không làm được.
Khung cảnh trong mơ thay đổi, cô bị trói ở trên một thập giá, đồng tử màu nâu của người đàn ông đeo mặt nạ Quỷ Vương đó rất âm u, trong tay hắn ta cầm ống chích chứa một chất lỏng trong suốt tiêm vào trong mạch máu của cô.
Hắn ta đã khống chế được tinh thần của cô, làm cô rơi vào hôn mê, cô nhìn hắn cầm cái nhíp mà gỡ từng băng khô ở trên người cô ra.
“Đừng đụng vào tôi….
Đau quá, giết tôi luôn đi, Lệ Đình Phong, cứu tôi… Đừng đưa tôi đi… Lệ Đình Phong sao anh lại không nhận điện thoại của tôi, cầu xin anh nghe điện thoại đi… Cầu xin anh… Thân thể của cô đau đớn mà run rẩy kịch liệt.
Rốt cuộc cô đã mắc tội gì mà phải chịu sự tra tấn sống không bằng chết như thế này chứ? Cô chỉ muốn sống cho tốt, chỉ muốn gả cho chàng trai mà cô đã thích từ khi còn bé mà thôi.
Cô chỉ muốn sống một cuộc sống sinh hoạt bình thường, hy vọng mỗi ngày đều có thể cười, nhưng giờ phút này cô lại bị cuộc hôn nhân năm năm với người đàn ông này làm hỏng hết cả.
Cô cứ dần tuyệt vọng, rơi vào trong sự thống khổ nhưng lại phải tự an ủi bản thân mình rằng kiên cường lên, cô không nghĩ tới việc cuộc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hop-dong-hon-nhan-cua-tong-tai-cao-lanh/2500056/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.