Trong nháy mắt, cô tỉnh táo hẳn, cổ tay bị Lệ Đình Phong nắm chặt đến mức trắng bệch, anh dùng lực rất mạnh giống như đang muốn bóp nát xương cổ tay của cô, Thẩm An Nhiên không thể không nương theo lực kéo của anh mà chống người ngồi dậy.
Lệ Đình Phong quát lên: “Tại sao em lại lừa anh!”
Cơ thể Thẩm An Nhiên run lên theo bản năng, đầu cô choáng váng, dù đã tỉnh táo nhưng cô lại cảm thấy mình vẫn còn đang gặp ảo giác, Lệ Đình Phong tức giận trước mặt cô sao lại lạ lãm đến vậy.
Rõ ràng tối hôm anh vẫn còn ôm cô, nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ, nhưng hôm nay anh lại trừng mắt tức giận nhìn cô.
Cô không hiểu rốt cuộc mình đã gây ra tội ác tày trời gì mà lại khiến cho anh tức giận đến vậy.
Thẩm An Nhiên không thể không nhớ đến những lời mà Lục Cảnh Xuyên đã nói với cô ở trong nhà hàng phương Tây.
Nếu như Lệ Đình Phong thật sự yêu cô, anh sẽ tin tưởng cô, sẽ tôn trọng cô.
Cô không thể tiếp tục giống như dây tơ hồng, chỉ có dựa vào anh mới có thể sống được nữa.
Thẩm An Nhiên hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn thẳng vào đôi mắt u ám của Lệ Đình Phong, “Em lừa anh cái gì?”
Vì vừa ngủ dậy nên cổ họng cô rất khô, giọng cô khàn khàn trầm thấp giống như bị ép từ khí quản ra vậy.
Lệ Đình Phong nhìn dáng vẻ không biết điều này của Thẩm An Nhiên, cơn tức trong lồng ngực như muốn thiêu cháy cả cơ thể anh.
Anh hất tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hop-dong-hon-nhan-cua-tong-tai-cao-lanh/2500114/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.