Lâm Thâm Thâm không nhịn được cười ha ha hai tiếng, nói: "Cha anh cũng thật sáng tạo, sẽ không giống như trong phim truyền hình, phía sau chiếc chìa khoá này cất giấu một khối tài sản khổng lồ đấy chứ!"
Cẩm Dương nhìn như rất tùy tính khẽ gật đầu, nói: "Đúng vậy! Khối tài sản khổng lồ đó, có thể giúp xí nghiệp Lâm thị khởi tử hồi sinh vô số lần."
Lâm Thâm Thâm lại chỉ cho rằng Cẩm Dương đang nói đùa, cho nên cũng tùy ý nói đùa theo Cẩm Dương: "Thật sao? Hôm nay vừa khéo là sinh nhật của em, anh hãy trao chiếc dây chuyền chìa khoá cất giấu tài sản bí mật này tặng cho em làm quà sinh nhật của em đi."
Một câu nói khiến Cẩm Dương hơi sững sờ, sau đó liền nghiêng người, sờ điện thoại di động của mình, nhìn ngày tháng, lúc này mới nhíu chặt đôi mày.
Hôm nay thật sự chính là sinh nhật của cô.
Thời gian gần đây, anh quá bận rộn với vụ hợp tác giữa xí nghiệp Lâm thị và Mười dặm Thịnh Thế, cho nên quên mất ngày này.
Có điều vì sao, sinh nhật của Lâm Viễn Ái, xí nghiệp Lâm thị biết tổ chức một buổi tiệc sinh nhật, mà đến sinh nhật của Lâm Thâm Thâm, lại không hề có chút động tĩnh nào?
Cẩm Dương không nói rõ được tư vị trong đáy lòng, chỉ dùng sức nắm điện thoại, sau đó nghiêng đầu, nhìn vào mắt Lâm Thâm Thâm, vừa đen vừa sáng: "Cô thích quà sinh nhật này?"
"Em nói đùa thôi, đó là quà sinh nhật cha anh tặng cho anh mà."
"Anh hỏi em có thích không?" Cẩm Dương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hop-dong-tinh-nhan-cua-nguoi-thua-ke-yeu-mai-khong-tha/44653/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.