Chẳng lẽ, Lâm Thâm Thâm và Lâm Viễn Ái xảy ra tranh chấp?
Cẩm Dương khựng một lát, bèn để di động lại giường, xoay người ra ngoài, vừa khóa cửa, vừa móc điện thoại gọi cho Tịch Giản Cận.
Chuông vang mấy tiếng thì đầu bên kia nhấc máy, khi đó vừa lúc Cẩm Dương định vào thang máy, sợ tín hiệu kém anh bèn vòng lại đi thang bộ, vừa đi vừa nói: “Anh rể.”
“Có chuyện gì à?” Giọng nói của Tịch Giản Cận vang lên, còn kèm theo tiếng ầm ĩ, chắc là đang tham gia tiệc rượu gì đó, vẫn chưa tan cuộc.
“Nếu em nhớ không sai, Kim Bích Huy Hoàng là sản nghiệp của Thịnh gia thái tử gia đúng không?”
“Ừm, đúng, có chuyện gì không?”
“Giúp em tra một người tên là Lâm Thâm Thâm, xem cô ấy giờ còn ở Kim Bích Huy Hoàng không?” Cẩm Dương dừng một chút, bổ sung: “Có thể sẽ ở cùng một người tên là Lâm Viễn Ái.”
“Lâm Thâm Thâm?” Tịch Giản Cận nhanh chóng bắt được trọng điểm, lặp lại cái tên này một lần: “Nữ?”
Giây tiếp theo, Tịch Giản Cận gần như kinh ngạc thốt lên: “Mẹ của Duệ Duệ?”
“Không phải.” Cẩm Dương phủ nhận, nhíu màu rồi nói: “Em sợ cô ấy gặp nguy hiểm, cho nên phiền anh điều tra hộ em một chút.”
“Không vấn đề, tra xong sẽ gọi lại cho em.” Tịch Giản Cận lập tức đồng ý, sau đó cúp máy.
Bấy giờ Cẩm Dương mới cất di động đi, bước khỏi thang bộ, vào thang máy, xuống thẳng hầm gửi xe, bước nhanh về xe mình, lên xe, khởi động, phóng đi
Một loạt động tác, dứt khoát, nhanh chóng!
...
Nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hop-dong-tinh-nhan-cua-nguoi-thua-ke-yeu-mai-khong-tha/44756/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.