Ai ngờ, cửa thang máy vừa mở ra, Bạc Duệ lại nhìn thấy Lâm Thâm Thâm từ bên trong đi ra, ngay lập tức cậu bé ném quả bóng cao su trong tay chạy tới nhào vào người Lâm Thâm Thâm, ngoan ngoãn gọi: “Chị Thâm Thâm.”
Lâm Thâm Thâm cúi người sờ đầu Bạc Duệ: “Duệ Duệ, sao em lại ở chỗ này?”
“Em đang chờ ba…” Bạc Duệ vừa nói xong lại thấy Cẩm Dương từ trong thang máy đi ra, khuôn mặt non nớt xinh đẹp lộ vẻ không vui, nhăn mày phòng bị nhìn Cẩm Dương lại nhìn Lâm Thâm Thâm: “Chị Thâm Thâm, chị và ba cùng nhau ra ngoài hả?”
Trong tay Cẩm Dương còn xách theo bao lớn bao nhỏ, anh đi tới trước mặt Bạc Duệ nhưng không nói lời nào.
Lâm Thâm Thâm trả lời: “Chị bà ba em đi trung tâm thương mại mua một ít quần áo vào đồ chơi cho em.”
Vốn dĩ Bạc Duệ con đang khẩn trương, vừa nghe Lâm Thâm Thâm trả lời như vậy, cậu bé vui vẻ, hai mắt sáng ngời nhìn Lâm Thâm Thâm: “Là chị Thâm Thâm mua cho em hả?”
“Không phải, là ba em mua, chẳng qua là chị có chọn vài món.” Lâm Thâm Thâm ngượng ngùng nói là chọn vài món.
“Không sao hết, chỉ cần là chị Thâm Thâm chọn em đều thích.” Bạc Duệ ngọt miệng nói sau đó kéo tay Lâm Thâm Thâm đi tới bên người Cẩm Dương, vươn tay bắt đầu moi đồ, còn hỏi Lâm Thâm Thâm cái nào là cô chọn.
Cẩm Dương bị con trai lật đồ mất hết cả kiên nhẫn, anh nhét hết đồ vào tay cậu bé nói: “Bạc Duệ, con xách vào phòng con đi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hop-dong-tinh-nhan-cua-nguoi-thua-ke-yeu-mai-khong-tha/44788/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.