Lâm Thâm Thâm không nhịn được bội phục, thật không hổ là thiên tài vận hành thương nghiệp, anh có thể làm cẩn thận và chu đáo đến mức này.
Cẩm Dương đưa cho cô tập văn kiện phân tích về Lâm thị thật sự hoàn mỹ không thể bắt bẻ.
Lâm Thâm Thâm cảm thấy trong lòng có chút dâng trào, phảng phất như chỉ trong chớp mắt này cô nhìn thấy được Lâm thị khởi tử hồi sinh cũng thấy được ngày cô trở về Lâm gia cầm quyền to.
Trên lưng cô đeo huyết hải thâm thù, giờ phút này cô mới tin tưởng minfhc ó khả năng báo thù.
Trái tim cô đập như trống bổi, cô ngẩng đầu nhìn Cẩm Dương, giọng nói không cách nào che dấu được sự kinh ngạc và cảm thán: “Vậy dựa theo ý anh làm đi...”
Cô còn chưa nói xong thì Cẩm Dương lại nói: “Đây chỉ là một ít đối tượng hợp tác, xem như bước đầu của kế hoạch nhỏ, tôi còn có hai kế hoạch khác lớn hơn.”
Không đợi Lâm Thâm Thâm dò hỏi, anh vươn tay cầm ly nước, âm thanh ưu nhã nói: “Hai kế hoạch đó có không chỉ khiến xí nghiệp Lâm thị có thể khởi tử hồi sinh mà còn có thể nâng cao vị thế hơn vài phần, bởi vì Lâm thị luôn đầu tư vào thị trường địa ốc và điện ảnh cho nên tôi đã liên hệ với một đối tượng hợp tác trong lĩnh vực địa ốc ở Bắc Kinh, chính là tổng giám đốc của Mười dặm Thịnh Thế, thái tử gia Thịnh Thế.
“...” Lâm Thâm Thâm bị đối tượng hợp tác trong miệng Cẩm Dương làm cho khiếp sợ không khép được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hop-dong-tinh-nhan-cua-nguoi-thua-ke-yeu-mai-khong-tha/44787/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.