Vài ngày sau, Lục Tu Mộc nhận được lời mời thử vai cho “Hỉ yến”.
Cao Hâm hưng phấn cả tối không ngủ được, bưng mặt Lục Tu Mộc khen lấy khen để: “Khuôn mặt đẹp quả thật là ưu thế, chỉ bằng tấm ảnh chứng mình cũng nhận được vai rồi!”
Lục Tu Mộc im lặng đập tay anh xuống: “Chỉ là thử vai thôi, cuối cùng ai được nhận còn chưa biết đâu.”
“Em coi mình là diễn viên nhỏ không ai biết à?” Cao Hâm tràn đầy lòng tin. “Vai này tám, chín phần mười là của em rồi, buổi thử vai chắc chỉ là cảnh quay thôi, nếu không cũng chẳng phiền em đến trực tiếp làm gì.”
Kết quả ngày hôm sau đến hội trường thử vai, Cao Hâm nhìn hàng ngũ tấp nập bên trong, hai mắt trợn tròn.
Lục Tu Mộc nhận số mà nhân viên công tác đưa, dán lên áo. Cậu ngẩng đầu nhìn Cao Hâm, khẽ cười: “Tám, chín phần mười là của em rồi?”
Cao Hâm: “…”
Lục Tu Mộc: “Chỉ là cảnh quay thôi?”
Cao Hâm: “…”
“Đạo diễn Khương không hổ là đạo diễn Khương.” Anh hạ giọng nói bên tai Lục Tu Mộc. “Anh vừa thấy Vương Trạch và Tạ Vũ, ba người nổi tiếng có lưu lượng cao nhất bọn em đều tập trung ở đây… Cho dù ai nhận được vai này, hai người còn lại không thể thoát khỏi số phận bị trào phúng tập thể đâu.”
Lục Tu Mộc nhìn mấy người đang nói chuyện cách đó không xa, nhìn qua tuổi tác không lớn, trên mặt lộ rõ sự hưng phấn, có lẽ là mới vào nghề chưa lâu.
Cậu thu mắt, nói bình tĩnh: “Có khi ba người bọn em
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hop-tac-thanh-doi/1689022/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.