"Hả...?" Harry chỉ có thể phát ra một âm thanh như vậy để thể hiện sự bất ngờ của mình.
Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy? Nó thò đầu lưỡi liếm liếm vành môi vẫn còn tê dại.
Nó đang nằm mơ sao?
Nhưng dù có phải mơ hay không, cảm giác đau lòng, tuyệt vọng của nó đã vì chuyện này mà giảm bớt không ít.
"Tom..." Mấy phút sau, Harry cứng ngắc kéo kéo người Tom nói, "Chúng ta nên trở về ký túc xá thôi."
Tom vẫn đứng sững người ở đó, bị Harry bất ngờ kéo mà suýt chút nữa ngã xuống thảm trải sàn.
"Về thôi!" Giọng nói vốn trầm thấp quyến rũ lúc này lại trở nên khô khốc.
Tom không nói gì đi trên hành lang lạnh lẽo của tòa lâu đài, mà Harry đi phía sau càng yên lặng hơn.
Nhất định là ảo giác, nhất định là có nhầm lẫn, chắc chắn là có nhầm lẫn! Sao hắn có thể thích Harry Potter? Hắn chỉ là nhất thời xúc động, nhìn một đứa trẻ khóc mới đột nhiên làm như thế mà thôi.
Tom không ngừng nói với mình như vậy, sau khi đọc mật khẩu đi vào Phòng Sinh Hoạt Chung nhà Slytherin liền đóng cửa lại, đi thẳng về phòng ngủ cả mình.
Mà Harry bị bỏ lại một mình trong gió lạnh.
Tom, người trước đó vừa ở trong văn phòng của giáo sư Slughorn hỏi liệu có thể phân cắt linh hồn thành bảy phần hay không, vị Chúa Tể Hắc Ám tương lai sẽ chế tạo ra bảy Trường Sinh Linh Giá, đột nhiên bị làm sao vậy? Hay là do nó lúc biết được Tom vẫn âm thầm lên kế hoạch chế tạo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hp-tomhar-truong-sinh-linh-gia/783308/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.