Nhóm dịch: Sói Già
Lý Tư Minh do dự một chút, rồi cũng nói:
- Ta muốn nhờ ngươi gửi dùm ta một phong thư.
Hứa Tiên thở dài nói:
- Huynh vẫn không thể quên sao?
Bức thư này tự nhiên là gửi cho Duẫn Hồng Tụ.
Lý Tư Minh cười khổ lắc đầu:
- Không dám có hy vọng gì, chẳng qua là lần trước ra đi vội vã, chưa kịp từ biệt, cho nên…
Việc này cũng không có nhiều người biết nội tình, cho nên chỉ có thể ủy thác cho Hứa Tiên. Hắn gật đầu, nhìn Vân Yên nói:
- Yên nhi, đem vò rượu ở trong thuyền lấy ra đây!
Vân Yên cười gật đầu, mang tới một vò rượu nhỏ. Vừa mới mở ra, một cỗ mùi hương thơm ngát từ trong đình tản ra, rượu vào chén sứ, màu thanh bích hiện lên, quả nhiên là rượu ngon trong nhân gian, Lý Tư Minh kinh ngạc nói:
- Đây là loại rượu gì?
Bởi vì có cái gọi là phẩm rượu, hắn tự nhận mình tinh thông đường này, nhưng lại không nhận biết được đây là loại rượu gì. Trữ Thải Thần hít vào thật sau, cũng không rõ ràng.
Hứa Tiên chỉ cười không đáp, chuyện hầu nhi nhưỡng tửu ở trong thế tục, bất quá cũng chỉ là truyền thuyết mà thôi.
Tất cả mọi người đều lộ ra vẻ thèm muốn, Vân Yen đang do dự có muốn hay không đều rót cho tất cả mọi người thì Hứa Tiên đã cầm lấy vò rượu, cười nói:
- Để ta làm!
Rồi rót từng chén cho mọi người, lại đi tới trước mắt Thải Điệp, hỏi:
- Muốn uống không?
Thải Điệp cùng Hứa Tiên liếc mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hua-tien-chi/1799683/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.