Lúc báo cáo kiểm tra sức khỏe giao vào tay Lục Nam Khuê, cô còn chưa dám tin, sao cô lại đột nhiên mắc bệnh ung thư dạ dày cơ chứ.
Chủ nhiệm nói: “Hay là cô đi bệnh viện kiểm tra lại lần nữa xem, báo cáo kiểm tra sức khỏe cũng có khi sai sót.”
Lục Nam Khuê đi bệnh viện kiểm tra lại một lần nữa, kết quả vẫn giống nhau, ung thư dạ dày giai đoạn cuối.
Khoảng thời gian trước cô có đau trướng nhẹ phần bụng, luôn cho rằng bởi vì mùa thu khô hanh, cho nên chứng táo bọn lại tái phát.
Sau khi ra khỏi bệnh viện, cô gọi một cái taxi về nhà.
Bằng lái xe thi hai ba lần đều thi trượt, sau đó cô bèn từ bỏ, dù sao thì ngồi xe bus cũng khá bảo vệ môi trường.
Tiền xe hơn 50 tệ khiến Lục Nam Khuê hơi đau lòng, nhưng vừa nghĩ đến thời gian của mình và Trần tiên sinh và cả bé con càng ngày càng ít, cô lại cảm thấy hơn 50 tệ không đáng là bao.
Từ sau khi có em bé, cô đã thay đổi cái thói tiêu tiền như nước của mình, có thể tiết kiệm thì tiết kiệm, giống như Grandet tái thế, ngay cả mẹ cô cũng ghét bỏ dáng vẻ nghèo rớt của cô, không biết đường mua cho bản thân ít quần áo đẹp và mỹ phẩm dưỡng da cao cấp.
Cô biết mẹ cô thương cô.
Rõ ràng tiền lương của Trần tiên sinh không thấp, thực ra cô có thể không cần dè sẻn như vậy, nhưng cô luôn sợ mình kéo chân sau của Trần tiên sinh
(*) Kéo chân sau: Gây ảnh hưởng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hua-voi-anh-mot-doi-khong-buong-tay/1807313/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.