Edit: VO
Bảy tháng sau, bệnh viện trung tâm thành phố.
Lúc tiếng còi xe cứu thương đến gần, một đoàn xe bảo vệ xe cứu thương này lái vào cửa chính bệnh viện, dẫn tới các bệnh nhân vây xem.
Xe cứu thương mở ra, Cố Hướng Tinh với vẻ mặt đau đớn được đẩy xuống, sau đó được đẩy vào phòng sinh dưới sự bảo vệ của một đám người.
Bởi vì suýt nữa sinh non, thai nhi chuyển động sớm, lúc này sinh non, nguy hiểm quá cao.
"A..."
Cửa phòng sinh, Cố Hướng Tinh khóc kêu nắm tay Tiết Lam không buông.
"Cứu con của tôi...cho dù như thế nào cũng nhất định phải giữ được đứa bé này."
Tiết Lam mơ hồ gật đầu, còn chưa mở miệng, chợt giọng nam dồn dập mà âm lãnh chen vào, dứt khoát mà trực tiếp: "Giữ lớn!"
Nghiêng đầu nhìn thấy Vệ Đình Quân với vẻ mặt âm trầm đi tới, nhìn chằm chằm Tiết Lam, lạnh lùng nói: "Con tôi có thể không cần, nhưng mạng của cô ấy, nhất định phải giữ được cho tôi!"
"Vệ Đình Quân!" Cố Hướng Tinh khóc giơ tay đánh anh: "Tên khốn kiếp!"
Vệ Đình Quân vươn tay, bàn tay dùng sức nắm tay cô vào trong lòng bàn tay, thật chặt không buông, mở miệng, giọng nói lãnh trầm, chỉ nói: "Em cứ coi như anh là tên khốn kiếp đi!"
Anh tuyệt đối không cho phép có một phần vạn khả năng mất đi cô.
Ở trên thế giới này, không có ai quan trọng hơn cô.
...
Một đêm cấp cứu, mẹ con bình an.
Lúc Cố Hướng Tinh tỉnh lại, đầu tiên thấy được Vệ Đình Quân trông chừng ở cạnh mép giường.
Mắt anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hua-voi-em-muoi-nam-tinh-tham/1981146/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.