Đối với Chu Tráng Tráng viên thịt béo này, Thường Hoằng nhất định phải được.
Cơm nước xong, Chu Tráng Tráng lại trốn vào phòng tắm, ở trong bồn tắm lớn ngâm một tiếng đồng hồ, ngâm đến đầu ngón tay đều trắng bệch nhăn nheo, cuối cùng vẫn là Thường Hoằng uy hiếp nói phá cửa mà vào mới không tình nguyện đứng dậy.
Tắm rửa sạch sẻ, Chu Tráng Tráng lại trốn lên sô pha, lui ở trong góc, càng không ngừng nhai tỏi. (Q: Ui ẹ, hôi khiếp)
Thường Hoằng nhẹ nhàng lắc đầu: “Chu Tráng Tráng, nếu em cho rằng một chút mùi tỏi này có thể xua đuổi ^_^ dục vọng nam nhân vậy thì em quá ngây thơ rồi.”
Nói xong, Thường Hoằng tới gần nàng, ánh mắt từ từ nóng rực: “Cho dù cái em hôm nay là c*t, anh cũng một mực muốn “làm thịt” em.” (Q: ta ko bạo như tác giả, phải sử dụng *, tác giả này dùng từ thẳng tuột quá)
Nghe vậy, Chu Tráng Tráng nhìn Thường Hoằng một lúc lâu, rốt cục môi run rẩy mở miệng nói: “Thường Hoằng, không ngờ anh đối với em thì ra là tình yêu chân thành a!”
Thường Hoằng không thèm cho ý kiến, chỉ mỉm cười, nụ cười kia như cánh hoa đào đáp trên mặt hồ ngày xuân, tạo nên từng vòng từng vòng gợn sóng lăn tăn, vô số cánh hoa đào rơi lượn xuống, đầy trời thật là kiều diễm, mà gợn sóng kia cũng ngày càng khuếch trương cho đến khi lay động trên mặt Chu Tráng Tráng, làm cho mặt nàng cũng nhuộm một màu xuân sắc: “Anh đang nghĩ gì?”
“Anh đang nghĩ. . . . . .” Lời nói Thường Hoằng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huan-luyen-vien-xin-chao-huan-luyen-vien-tam-biet/1750929/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.