Nửa canh giờ trước tại Thanh Tâm Trà Thất.
Bốn nam nhân đứng theo hình tứ trụ, ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, biểu tình trên mặt đều tràn đầy nghi hoặc như thể quan tòa đang dò xét phạm nhân.
Đột nhiên, Trần Ngôn Thanh liếc mắt nhìn Vũ Khải Duy, khẽ gật đầu rồi nói:
– Duy ca, huynh mau đi đi!
– Được!
Người được mệnh danh Tùy Phong Sứ Giả, vừa kiệm lời vừa thờ ơ thế sự chỉ đáp gọn lỏn một lời rồi lao ra khỏi phòng như một cơn gió. Ánh mắt hắn khi lướt qua Lý Giang Thành mang một chút ý cười… kỳ dị.
Lý Giang Thành nhíu mày. Anh cùng ba tên trước mặt quen biết nhiều năm, tuy không đến mức là con sâu trong bụng họ nhưng anh tự tin hiểu họ còn hơn chính bản thân mình. Chính là, ba tên huynh đệ này cùng Dạ Thảo không dưng lại tụ họp ở quán trà này dùng điểm tâm. Anh ngửi được mùi âm mưu đang lan tràn khắp phòng và anh, anh chính là nạn nhân của âm mưu đó!
– Thành ca không cần phải đoán!- Trần Ngôn Thanh thong thả ngồi xuống ghế, một tay anh phe phẩy quạt, tay kia xoay xoay chung trà cẩn thận đánh giá từng đường nét chạm trỗ cùng nước men xanh ngọc của nó, vừa buông giọng giễu cợt- Phòng thượng hạng, điểm tâm trứ danh, đang lúc nghèo khó mà Thành ca lại tốn không ít tâm tư cho người đó, ha ha, xem ra địa vị của hắn trong lòng Thành ca cũng không tệ!
Hừ, đó là ta bị ép uổng nha. Lý Giang Thành hận không thể gào lên như thế nhưng anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huong-da-thao/29250/chuong-9-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.