【’Trích dẫn: Ưm… sao lại không? Mọi người không thấy cậu ta còn giống trí tuệ nhân tạo hơn cả trí tuệ nhân tạo thật à?’ Tỉnh lại đi mọi người! Nhìn cho kỹ! Chỉ có AI mới có thể làm được phân thể ý thức mà còn dùng bản thân làm trạm gốc để điều khiển hệ thống!】
【Hả???】
Bình luận bị nhấn chìm trong một biển dấu chấm hỏi.
Dưới màn chấm hỏi dày đặc, trong những hình ảnh lộ ra lờ mờ trên màn hình, sáu người vừa bước vào Tháp Trung tâm quả nhiên đã bị dòng chảy Robot chia cắt.
Những gì Thời Châu nói hoàn toàn không phóng đại chút nào. Đi theo lộ trình này, càng đi sâu vào trong thì càng bị dòng chảy máy móc cuốn phăng theo. Nếu nhất định phải dùng một phép so sánh dễ hiểu để diễn tả tình cảnh hiện giờ, Lỗ Trường Phong sẵn sàng gọi đây là ‘đi tuyến metro số 3 Quảng Châu vào giờ cao điểm’. (*Ý là đông vãi nồi)
Một cảm giác bất lực như thể giây sau sẽ chết tới nơi.
Thậm chí gã còn có ảo giác như nghe được giọng phát thanh báo trạm quen thuộc.
Trong tình huống thế này mà Isaac còn nghĩ bọn họ sẽ có cơ hội ném quả cầu nhỏ kia ra, đúng là quá tự tin vào họ rồi.
Lỗ Trường Phong thậm chí còn nghi ngờ liệu mình có còn sống mà ra khỏi đây nổi không.
Rất hiếm khi, gã lại có thể tìm được một cảm giác “như ở nhà” trong một không gian xa lạ thế này.
Lỗ Trường Phong gắng gượng, nắm lấy một khe hở giống như có thể đi xuống được, vội vàng nhét
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huong-dan-quy-tac-sam-vai-quai-dam/2707797/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.