Lúc Thượng đế đóng cánh cửa lại trước mặt anh, đến cả cửa sổ cũng đóng lại, dường như anh bị vận mệnh thít chặt cổ họng, gắng sức vùng vẩy trong bóng tối nhưng không thể giằng thoát ra được.
Ánh nắng rực rỡ xuyên qua màn cửa bằng lụa mỏng chiếu vào trong phòng, người trên giường trở mình, lăn lộn mấy lần, cuối cùng cũng mở đôi mắt mơ màng lên.
"Tỉnh rồi à?", bên tai vang lên giọng nói quyến rũ quen thuộc.
Giang Văn Khê cố gắng mở to mắt, nhìn rõ Lạc Thiên nằm canh cô, đang mỉm cười rất gợi cảm.
"Cơ thể... có còn thấy chỗ nào khó chịu không?", Lạc Thiên đằng hắng.
Khó chịu? Hỉnh như có một chút, eo nhức lưng đau chân bị chuột rút.
Khi nhìn vào vành tai đỏ hồng của Lạc Thiên, Giang Văn Khê bỗng mở to măt, nhớ đến chuyện đêm qua.
OMG! Cô lại học người ta chơi trò XXX điên cuồng trên xe, XXX trên xe thì thôi, chí mạng nhất là cô còn "cưỡng hiếp", cưỡng hiếp thì thôi, cái gọi là "anh chàng một đêm mười lần" phải đổi thành "cô nàng một đêm mười lần" mới đúng, vì cô đã quấn lấy anh từ xe cho đến khách sạn, tới khi cơ bắp nhức mỏi, mới chịu thôi.
Chỉ cần nghĩ đến những cảnh cấm trẻ em dưới mười tám tuổi là cô đã muốn đâm đầu vào tường. Không biết anh sẽ nhìn cô thế nào, sẽ cảm thấy cô quá nguy hiểm, trước kia đều muốn mà còn làm bộ làm tịch, hay là sẽ nghĩ cô phóng đãng...
Lạc Thiên thấy mặt cô chuyển từ đỏ sang tái, từ tái sang đỏ thì nói: "Em
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huong-ve-trai-tim/274344/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.