Thật ra tụ hội của phần tử trí thức, so với tụ hội của đoàn xe Đàm Hữu, cũng không có khác biệt gì về lưu trình.
Chỉ là cấp bậc tiệm cơm càng cao một ít, vấn đề mọi người đàm luận khi ăn cơm uống rượu ngẫu nhiên thâm ảo hơn một ít.
Đồng dạng cũng có người vui cười đùa giỡn, có người uống quá nhiều la lối khóc lóc, có người nương nhờ men say ngồi vào trước mặt người mình thích đỏ mặt tỏ tình, cũng có người dựa vào ghế dựa chơi di động, không để ý đến chuyện bên ngoài.
Người tổ chức vô cùng có tâm, dẫn theo bạn thì ghép mấy bàn, độc thân thì ghép mấy bàn. Dương Quả bị kéo đến một bàn rất xa, nam sinh nữ sinh cùng ngồi, chủ đề náo nhiệt, tiếng cười đùa chưa từng dừng lại.
So với bên kia, bàn dẫn theo bạn bên này thanh tĩnh hơn nhiều. Mọi người đều ngồi cùng người nhà, từng người nhỏ giọng thì thầm, chỉ thường thường mà nâng cái ly, ý tứ hai câu.
Đàm Hữu và Hạnh Gia Tâm coi như thập phần độc đáo, chỉ có các nàng là hai nữ sinh.
Nhưng mọi người cũng chưa từng để ý quá nhiều, trừ bỏ kinh ngạc khi vừa mới nhìn thấy Đàm Hữu, tất cả mọi người đều tràn đầy một biểu cảm “tôi hiểu rồi”.
Đến nỗi bọn họ rốt cuộc hiểu được là hiểu được điều gì, Đàm Hữu không thể hỏi, hỏi cũng không có ý nghĩa.
Cô chỉ tới lúc này đây, vội vàng mà tới vội vàng mà đi, chỉ hy vọng không cần tạo thành ảnh hưởng không tốt cho Hạnh Gia Tâm.
Trạng thái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huu-hanh/2084974/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.