____________
Tí tách.
Một cậu thiếu niên ướt sũng từ đầu đến chân khó nhọc xách cổ con mèo trèo qua lan can cống nước bẩn.
Chân con mèo vừa chạm đất, tứ chi nó đã nhanh như gió mà chạy đi.
Nước từ ống quần của cậu nhỏ xuống, làm ướt một mảng nhỏ trên nền xi măng. Trên khuôn mặt trắng bệch của Sầm Chân Bạch không biểu cảm, cậu nhặt cặp sách và áo khoác đồng phục bỏ lại trên mặt đất rồi bước đi.
Mùi hôi từ người xộc lên, vết bẩn trên chiếc áo đồng phục trắng nổi bật đến khó chịu. Cậu tìm thấy một cái ống nước bên lề đường trong con hẻm, không quan tâm mà dội thẳng lên đầu mình, lạnh đến mức cậu run rẩy mấy lần.
Nhưng mùi hôi dường như đã ngấm vào máu cậu, cuối cùng cậu dứt khoát cởi áo ra, đặt dưới vòi nước chà xát mạnh.
Tháng Mười Một ở khu vực Liên Minh số Hai đúng vào mùa đông lạnh, gió thổi như những lưỡi dao băng, quất vào tấm lưng mỏng manh của cậu, xuyên qua lớp vải ướt mà đâm vào xương thịt omega.
Hơi thở trắng xóa biến thành sương băng. Ban đầu, Sầm Chân Bạch không định cứu nó, chỉ đứng cạnh lan can nhìn, vì cậu chỉ có một bộ đồng phục, cho đến khi một ông cụ đi ngang qua mang theo chất giọng đặc sệt: "Con mèo đó kêu suốt cả ngày rồi, ồn chết đi được!"
Bà Vương ở cửa hàng tạp hóa nghe thấy tiếng nước rào rào liền vội vàng chạy ra.
Ống nước này ở ngay bên cạnh cửa hàng của bà, đương nhiên là của bà. Bà vừa tiếc nước, vừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huy-hon-do-nam-kinh/2170148/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.