Nơi trống trải gió thổi càng mạnh hơn. Sầm Chân Bạch đã quen với cái lạnh không hề co người lại. Cậu quay đầu, ánh mắt phải ngước thêm khoảng mười centimet nữa mới có thể nhìn thấy mặt của người đi đến.
Một alpha xa lạ đứng ngay sau lưng cậu, gương mặt anh tuấn mang nét trẻ trung, nhưng lúc này nhìn khuôn mặt rất phiền. Rõ ràng là mùa đông, nhưng hắn chỉ mặc một chiếc áo thun mỏng, tay đút vào túi, cúi đầu nhìn Sầm Chân Bạch. Sau lưng là một ống đựng tên chứa vài mũi tên, đôi giày thể thao trắng dưới chân còn có một vết bẩn đen sì.
Sầm Chân Bạch không có nhiều quần áo, mỗi cái đều đã giặt đi giặt lại nhiều lần, vá rồi lại vá, mặc từ tiểu học đến giờ, giờ đã ngắn hơn rất nhiều.
Lúc này, omega đang mặc một chiếc quần jeans bạc màu và áo khoác đen bị tuột chỉ, thêm vào vừa lăn lộn dưới đất rồi chui vào thùng giấy, mặt và người đều dính đầy bụi bẩn.
Nhìn thảm hại nhất có lẽ là đầu của cậu, chỗ nào cũng dán băng gạc trắng, trán một miếng, má một miếng, đầu cũng có một miếng dán lên da đầu, khiến mái tóc vốn mềm mại bị dựng ngược lên.
Hai má và khu vực quanh mắt sưng phù, gần như không thể nhận ra diện mạo ban đầu.
Trên mặt còn có vết máu, rõ ràng đã cố gắng xử lý nhưng do máu đã khô lại nên dù có lau bao nhiêu cũng chỉ để lại một vết đỏ đen, trông như một vết bớt lớn hằn trên má.
Đúng là nhìn giống ăn mày thật.
"Không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huy-hon-do-nam-kinh/2170149/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.