Hành lang ồn ào, nhưng trong lớp lại chìm vào im lặng kỳ lạ, không ai dám lên tiếng, tất cả đều không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
Thăng cấp từ thượng tướng lên thượng tướng năm sao là một bước tiến lớn, trong toàn bộ Nhị Tinh chỉ có khoảng mười mấy vị thượng tướng, trong đó khu vực thứ hai chỉ có hai vị, Hoắc Ngưỡng chính là con trai của một trong hai người đó.
Con trai của tổng thống Liên Minh cũng không có mặt ở đây, có thể nói, trong trường trung học Tinh Tế này, không ai có thể vượt qua địa vị và danh phận của Hoắc Ngưỡng.
Tuy nhiên, Hoắc Ngưỡng thường ngày rất kín tiếng, không bao giờ trả lời câu hỏi, không bao giờ la hét, không bao giờ lạm dụng quyền thế, thậm chí còn không kết bạn, chỉ có Tống Trì Ngạn và Lâm Tử Bá là người đi lại với hắn.
Hoắc Ngưỡng vẫn đứng yên, không ai dám thở mạnh.
Hoắc Ngưỡng gần như bùng nổ, ánh mắt hắn dán chặt vào Hà Hạm, vẫn chưa hả giận còn muốn lao lên đánh chết đối phương. Hắn như một con thú hoang, cong lưng, gầm gừ đầy đe dọa.
Mày dám để lại mùi trên omega của tao!
Giữa bức tranh tĩnh lặng đó, chỉ có mỗi Sầm Chân Bạch đứng lên, cầm bài thi bước qua bên cạnh Hoắc Ngưỡng, đi tìm thầy giáo.
Chuyển động này của omega khiến Hoắc Ngưỡng giật mình tỉnh lại. Hắn theo phản xạ giơ tay ra muốn giữ lấy Sầm Chân Bạch, rồi cố định cậu trong lãnh thổ của mình, để từ đầu đến chân từ trong ra ngoài phủ đầy pheromone của hắn.
Tuy nhiên,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huy-hon-do-nam-kinh/2170156/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.