Hai người trở về căn nhà nhỏ, Mi Mi lập tức nhảy từ trên nóc tủ xuống, kéo theo cả chậu cây rơi xuống đất.
Những ngày qua, việc chăm sóc Mi Mi đều nhờ vào Vu Tiểu Ngư. Y rất nhanh tìm được căn nhà ưng ý,nhà mới chỉ cách đây hai con phố.
Vừa ngồi xuống chưa được bao lâu, thiết bị đầu cuối của Hoắc Ngưỡng bỗng reo lên, hắn nghe máy: "Ừm, đúng rồi, tôi đang ở nhà, anh mang lên đi."
Cúp máy, Sầm Chân Bạch hỏi: "Cậu mua gì thế?"
Hoắc Ngưỡng trả lời: "Nệm."
Sầm Chân Bạch chợt nhớ lại, hôm qua lúc ngủ ở nhà họ Hoắc, hình như cậu có vô tình nói một câu: "Giường ở nhà cậu nằm thoải mái thật."
Quả nhiên, chiếc nệm được đưa tới vừa nhìn liền biết được đặt làm riêng, y hệt nệm ở Hoắc gia.
Chờ người giao hàng rời đi, Hoắc Ngưỡng nhân lúc Sầm Chân Bạch không để ý, bất ngờ cúi xuống, luồn tay ra sau chân cậu, bế bổng cậu lên.
Sầm Chân Bạch giật mình, theo phản xạ vòng tay ôm cổ Hoắc Ngưỡng.
Hoắc Ngưỡng nhẹ nhàng bế omega, thậm chí còn muốn tung lên một chút, hào hứng nói: "Đi nào, chúng ta đi thử nệm mới thôi."
Cầu thang của căn hộ nhỏ hẹp, nếu bế kiểu công chúa sẽ khiến chân Sầm Chân Bạch bị cấn, thế nên Hoắc Ngưỡng nhấc cậu lên một chút, chuyển sang tư thế bế kiểu trẻ nhỏ.
Omega ở trong lòng hắn như một con thú bông, vững vàng nâng đỡ.
Thời tiết ở Nhị Tinh bắt đầu nóng lên, trong nhà có hệ thống sưởi nên lúc nàySầm Chân Bạch chỉ mặc quần đùi. Hai chân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huy-hon-do-nam-kinh/2170283/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.