"Cô... cô... cô... cô..." Kỷ Lam nói năng lộn xộn chỉ tay vào Ngao An An, cảm giác hai chân mềm nhũn.
Từ trước tới nay, cô luôn tin vào khoa học, dĩ nhiên không thể nào tin trên đời này lại có ma quỷ.
Nhưng tình cảnh này đang ở trước mặt cô: Sự xuất hiện của cô gái xinh đẹp này chẳng phải phản khoa học quá sao?
"Ta làm sao?" Nhìn sắc mặt Kỷ Lam đã tái nhợt, Ngao An An hỏi ngược lại. Ngồi xuống sô pha, cô vỗ vỗ chỗ bên cạnh nói: "Ta thấy cô hình như đứng không vững, hay là ngồi xuống đây đi chúng ta vui vẻ tâm sự."
Nghe xong lời này, tim Kỷ Lam đập nhanh một nhịp, môi mấp máy: "Cô có oan khai oan, có thù báo thù. Xin đừng đến tìm người vô tội."
Ý nói Kỷ Lam vô tội, có chuyện gì cũng đừng tìm tới cô.
Nghe vậy, Ngao An An vội cười nhìn Kỷ Lam: "Người ta tìm chính là cô. Ta từ nhà của cái cô Tô Tiệp kia mà đến đây."
Lời nói của Ngao An An khiến người Kỷ Lam càng thêm run.
"Tôi... tôi... tôi... Tôi chưa từng làm chuyện gì xấu. Cũng không quen biết cô, cô tìm... tìm tôi có chuyện gì?"
Sau khi run rẩy nói xong, Hỷ Lam lập tức hận bản thân không thể tát cho mình một cái, lời như vậy mà cô cũng dám nói ra.
Quả thật, cô gái trước mặt rất đẹp. Thời gian cô ở trong giới giải trí tương đối dài, nhưng chưa từng gặp qua cô gái nào xinh đẹp đến thế. Nhưng vừa nghĩ đến thân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huyen-hoc-dai-su-khong-phai-nguoi/2476733/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.