Hiên Minh thở lại, Khương Hy cùng Thẩm Hạo đồng loạt mà thở ra một hơi nhẹ nhõm. Khương Hy lẩm bẩm:
“Cuối cùng cũng chịu thức tỉnh”
Thẩm Hạo nghe vậy liền nhìn hắn thật kỹ một chút, một bên vẫn không ngừng thôi động sinh mệnh khí của Hồi Mệnh phù đưa vào cơ thể Hiên Minh.
Một lát sau lão nói ra:
“Ngươi không sợ hắn chết?”
Khương Hy nhìn lão, mỉm cười một chút rồi nói ra:
“Đại Địa chi thể chết không được”.
Thẩm Hạo trầm người lại, một áp lực vô hình chợt đè ép người Khương Hy xuống. Toàn thân hình hắn có chút co lại, ánh mắt hắn hơi mở ra mà nhìn lấy Thẩm Hạo.
Thẩm Hạo có chút ngạc nhiên đối với người trẻ tuổi này. Đừng nói mà Luyện Khí cảnh, kể cả Trúc Cơ cảnh đứng trước mặt lão cũng phải run sợ, nào có chuyện thong thả như thế này. Chưa kể...
“Làm thế nào ngươi biết đến danh tự đó?”
Khương Hy không đáp. Lão lại tăng thêm một tầng áp lực nữa, lần này là trắng trợn dùng linh lực đè ép.
Khương Hy cảm thấy có chút hơi khó thở nhưng hắn vẫn chung thủy không trả lời. Thẩm Hạo lại tiếp tục tăng thêm một tầng áp nữa.
Khương Hy vẫn không nói, lão lại cứ tiếp tục.
Hai bên giằng co liên tục cho đến khi Khương Hy bị ép đến gãy mấy cái xương sườn cùng thổ huyết.
Thẩm Hạo kiên trì hỏi thêm lần nữa:
“Làm thế nào ngươi biết danh tự đó?”
Khương Hy tiếp tục im lặng. Ánh mắt lão lướt qua vẻ hàn quang, linh lực xung quanh Khương Hy trong nháy mắt liền xoắn lại mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huyen-luc/1996071/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.