Không lấy được thông tin gì từ đám thổ phỉ này, Khương Hy liền quyết định tiếp cận Đại đương gia của Hắc Hùng Trại. Chỉ cần tìm được hắn tất sẽ tìm ra tên tu sĩ kia.
Ngặt nỗi Khương Hy tìm cả buổi vẫn không phát hiện ra bất cứ tung tích gì của Đại đương gia cả. Bất giác, hắn muốn đưa tay lên để bói một quẻ xem nhưng động tác bỗng dưng đứng lại giữa chừng.
Trong lòng liền có chút cười khổ không thôi, hắn thầm nhủ:
“Thói quen, thói quen a...”
Ngày trước hễ cứ gặp phải khó khăn gì Khương Hy thường đưa tay tự tính vài quẻ cho chắc ăn nhưng cách này về lâu về dài lại khiến đầu óc hắn có chút lười biếng.
Hơn nữa, đối phương cũng chỉ là Luyện Khí cảnh đỉnh phong mà thôi, cứ thuận theo tự nhiên mà làm, trải nghiệm một chút cho đỡ nhàm chán.
Thu tay lại, Khương Hy liền quyết định đợi đến tối, bởi chỉ có bữa tối là lúc mọi tên thổ phỉ của Hắc Hùng Trại sẽ tập trung lại mà ăn uống cùng nhau. Lúc đó bắt Đại đương gia Hắc Hùng Trại cũng không muộn.
...
...
Thời gian rất nhanh liền trôi qua, màn đêm nhanh chóng mà bắt đầu hạ xuống Sơn Hương Lâm.
Tại một khu đất trống nào đó trong Hắc Hùng Trại, hàng trăm thổ phỉ đang tập trung lại nơi đây mà ăn uống bên những ánh lửa đêm.
So với thường ngày thì bữa tối nay có vẻ không được vui vẻ cho lắm, mặc dù ai cũng ăn uống bình thường nhưng lại rất kiệm lời với nhau và sắc mặt tựa hồ cũng không được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huyen-luc/1996109/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.