Phòng khách rộng rãi đặt vài chiếc sô pha, tôi chọn một cái ngồi xuống, vẫn không đi tìm đèn, biết mình không tìm được cho nên dứt khoát bỏ đi. Màn “đông cung” ban nãy đột nhiên lại xuất hiện trong đầu tôi, vãi! Nói thật, cho tới bây giờ tôi chưa từng thấy qua cảnh tượng nào như thế này, mà nhất là do hai tên đàn ông với nhau! Không được! Ác linh cút đi! Tôi lắc đầu điên cuồng, đem hình ảnh Hình Dạ lõa thể trong đầu — cũng không phải! Là hình dáng động dục của hắn, tất cả tống cổ ra ngoài!
Không thể tiếp tục như vậy nữa, ngày hôm nay tới đây là để ra oai phủ đầu với hắn, tuy rằng không muốn thừa nhận nhưng thật ra tôi có cảm giác hôm nay chính mình mới là người bị hắn áp đảo tinh thần! Bản thân quả nhiên còn chưa đủ trình lưu manh mà!
Tôi ngồi thẳng người, dịch về phía sau, hai tay đặt ở hai bên, muốn làm tư thế “quân lâm thiên hạ”. Tiếc rằng cái sô pha này thực sự quá lớn, tôi cũng phải hoài nghi liệu tất cả sô pha ở đây có phải đều là đặc biệt làm theo yêu cầu không, vừa dựa sát về phía sau, cả người giống như nửa nằm trên ghế, tựa như vừa vào cửa miếu thì đập ngay vào mắt là cái bụng phệ của phật Di Lặc, cũng chả khác nhau mấy—
“SHIT~!” Thừa dịp không ai thấy, mau mau ngồi cho tốt, hiện tại mày sao còn không ra dáng đại ca chứ? Đáng hận!
Không biết trăng đã lên từ lúc nào — ánh trăng chiếu rọi khiến bên trong tràn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huyet-tinh-phong-tinh/594418/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.