“Cái đó… tôi ăn một miếng kimbap…” Ha Tae Hoon nhìn kimbap trước mặt, không ngừng nuốt nước miếng, đã vài tiếng anh ta chưa được ăn gì rồi… 
Đối diện với anh ta, cảnh sát Hwang không nói hai lời dùng tăm xỉa răng quăng về phía Ha Tae Hoon, ném xong vẫn cảm thấy không hết bực, ném tiếp một miếng kimbap, “Đánh chết thằng khốn mày!” 
“Xin… xin lỗi…” 
Cửa phòng thẩm vấn đột nhiên bị đẩy ra, công tố Min dẫn đầu một hàng xông vào. 
“Này này… sao thế, sao mọi người đều đến đây?” Thế trận này làm cảnh sát Hwang nhảy dựng lên. 
“Cái đó… cho dù có nhiều người hơn, tôi cũng thật sự không biết gì đâu ạ…” Ha Tae Hoon tiếp tục giả vờ, bị anh Hwang đá cho một cú ngã xuống đất. 
“Xem đi, nào có giống tốc độ phản ứng của người biết quyền anh chứ, tình huống bình thường không phải là tung một đấm lên sao?” Lần nữa chứng thực luận điểm của Đường Vũ Tân. 
“Trước khi vụ án xảy ra ba ngày đã gặp Jang Muyng Jin?” Công tố Min bắt đầu hỏi. 
“Vâng.” 
“Vì sao muốn gặp Jang Muyng Jin?” Công tố Yoo tiếp lời. 
“Xác định chỗ so tài, sau đó nói chuyện một lát, thuận tiện lập uy.” 
“Tối hôm đó anh ăn gì?” Đường Vũ Tân vẫn đứng ở cửa hỏi. 
“Tôi mở một quán ăn nhỏ, chúng tôi ăn thịt kho ở đó.” Ha Tae Hoon không hiểu lắm, đám công tố viên này hỏi mình cái đó làm gì. 
“Nói như vậy, Jang Muyng Jin cũng ăn thịt kho ở quán anh?” Công tố Yoo cũng dùng giọng điệu kỳ quặc y chang hỏi Ha Tae Hoon. 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huyet-vu-vi-phong/1316717/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.