Lại chớp mắt, lại là hai hàng nước mắt.
Vu Chu không muốn khóc, thậm chí còn chưa kịp phản ứng, cũng không biết tại sao lại như vậy. Nàng không thể suy nghĩ rõ ràng, trong đầu đều là —— Tô Xướng đề nghị chia tay.
Bởi vì không muốn cho WeChat, bởi vì mình vừa mới hỏi mạo phạm cô, hay là bởi vì cho tới nay, mình làm không được tốt?
Nàng vừa khóc, Tô Xướng liền đau lòng, muốn mở miệng: "Chúc Chúc."
Vu Chu lại không nhìn cô, giơ tay lau nước mắt, sụt sịt mũi, nói: "Nếu chị muốn chia tay, em có thể. Ở bên nhau cũng được, không ở bên nhau cũng được, thế nào cũng được, em đều có thể."
Nói đến cố gắng dịu dàng, nhưng lại làm Tô Xướng bất ngờ không kịp đề phòng dừng động tác, hô hấp cũng bị bóp chặt một phen. Trong lòng sóng biển mãnh liệt đánh tới, thiếu chút nữa nhấn chìm bãi cát.
"Thế nhưng," hai mắt Vu Chu đẫm lệ mông lung cúi đầu, âm thanh mơ hồ run rẩy, "Nếu như chúng ta chia tay, em không thể nào trở lại làm bạn, có thể chị cảm thấy, chúng ta còn chưa có phát sinh cái gì, thế nhưng..."
Trong lòng Tô Xướng dấy lên ngọn lửa yếu ớt, chờ đợi nàng nói tiếp.
Vu Chu có chút khó mở miệng, chỉ có thể nhìn chằm chằm mặt đất, lấy hết dũng khí nói: "Nhưng mà, em đã nghĩ tới rất nhiều chuyện sau khi Mojito, cho nên, xin lỗi, Tô Xướng, em không thể nào trở lại làm bạn nữa."
Nàng sẽ không đối với bạn bè như vậy,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hy-vong-em-that-su-hanh-phuc/2865008/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.