Thế giới này vẫn như vậy.
Băng qua trong mắt thiếu niên này là sự hối hả vội vã của những dòng người trôi qua trôi lại. Khói bụi và khí thải công nghiệp có thể thấy được ở bất cứ nơi đâu. Nơi nóng phả ra từ động cơ những chiếc xe có vẻ thanh nhã tráng lệ như càng hun đúc thêm cái nóng mùa hè, da dẻ mọi người bóng nhẫy mồ hôi. Có người vội vã gạt đi, có người chỉ đành mặc kệ, tranh thủ tiến bước, tiếp tục hòa vào dòng người vĩ đại.
Chỉ có thiếu niên này khác biệt.
Bước đi chậm dãi thong thả, không vội vàng, không xúc động, không hối hả bon chen, nhưng lại không có mục đích.
Hắn khác biệt, nên giữa dòng đời dòng người sô đẩy này, hắn lạc lõng.
“Cuộc sống của người thường chính là như vậy, sao thế !? Cảm thấy mình không thể hòa nhập được sao !?”
Bên tai vang lên tiếng nói, thiếu niên quay sang. Đó là một cô gái trẻ, tuổi từ mười tám đến đôi mươi, ánh mắt có phần thong dong giống hắn, nhưng nhiều hơn là sự trấn định. Cô đang ôm một tập sách trước ngực, bước chân không vội vã như những con người xung quanh, nhưng không giống hắn, lạc lõng trong thế giới này. Cô là một phần tử của nó, con đường của cô có đích đến, không vô định như hắn.
Hắn là người qua đường, còn cô – chính là những người bước trên con đường đó từ đầu đến cuối. Biến lối đi ấy thành con đường.
“Đã biết tôi không thể hòa nhập, tại sao vẫn cố gắng kéo tôi vào !?” Thiếu niên hỏi.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/imi-thuc-nghiem-dao/574576/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.