Khoảng nửa ngày sau thì Linh tỉnh dậy, ánh mắt cô có chút thất lạc, giống như vừa mới ốm dậy, khuôn mặt cũng có chút xanh xao hơn, có lẽ là do cú sốc do hai luồng tinh thần lực của Tường và Racha trong đầu gây ra những biến chứng này.
“Tôi hiện tại đang rất buồn bực !” Linh đưa tay gạt chiếc khăn hắn đưa tới, thu mình lại trên chiếc giường đã gãy cả bốn chân, nhìn thảm hại không chịu nổi.
“Ừm.” Tường đặt cái khăn qua một bên, lẳng lặng ngồi nghe.
“Tôi vốn dĩ chỉ là một cô gái bình thường, vì cái gì mà hết lần này tới lần khác bị một đám dị nhân chĩa súng vào đầu, kề dao vào cổ như vậy chứ !?”
Tường muốn nói “đại khái là do cậu đen đủi” nhưng vẫn thức thời ngậm miệng lại, nếu không hậu quả thật sự sẽ nghiêm trọng lắm.
Linh cũng không nhìn thấy vẻ mặt muốn nói lại thôi của hắn, có lẽ là vì hai mắt cô đã ươn ướt, nhòe lệ, cái gì cũng không nhìn rõ nữa. Cô gái này quật cường đưa tay lau đi hai hàng nước mắt trên má chốc chốc lại không theo sự khống chế của mình mà chảy xuống, giống như một đứa trẻ vấp ngã đến mức chảy máu dầm dề nhưng vẫn gượng chống nói mình không đau vậy.
“Này, cậu nói xem... tại sao !? Tại sao chứ hả !?” Đối với sự yên lặng giống như mặc nhiên thừa nhận của hắn, Linh vừa khóc vừa phẫn nộ nói.
Đột nhiên, hắn ngồi sát tới, ôm chặt cô vào lòng, trước khi Linh kịp làm ra phản ứng gì, cánh tay hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/imi-thuc-nghiem-dao/574577/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.