Bởi vì bọn trẻ đều biết bơi, hơn nữa trong đó còn có huấn luyện viên bơi lội trông nom. Hoàn toàn không cần lo lắng bị đuối nước.
Vì vậy, Diệp Thư bèn để ba đứa nhỏ tự đến bể bơi mỗi ngày. Còn bản thân lại đi tìm người sửa sang lại căn nhà.
Giờ người ta đi buôn bán nhiều lắm, mấy cái nhà cô mua đều đã cho thuê hết rồi. Tiền thuê nhà mỗi tháng d.a.o động từ ba mươi đến năm mươi đồng. Chủ yếu là dựa vào diện tích và vị trí của căn nhà.
Còn mấy căn nhà, ngoài căn sát trường đại học ra, thì hai căn kia cũng đã cho thuê được rồi. Tiền thuê nhà là hai mươi đồng một tháng.
Giờ mỗi tháng, chỉ tính riêng tiền thuê nhà thôi, cô cũng đã có vài trăm đồng rồi. Cộng thêm sáu nghìn đồng mà ông bà nội cho hai vợ chồng cô với mấy đứa nhỏ nữa.
Ông nội cho cô hai nghìn, cho bốn bố con Thạch Lỗi bốn nghìn, mỗi người được một nghìn. Con gái còn được thêm một cái hộp nữa.
Diệp Thư về cũng đã xem rồi, bên trong là hai chiếc vòng ngọc mà bà nội vẫn thường đeo lúc sinh thời.
Sáu nghìn này cộng với tiền thuê nhà mấy tháng nay, vốn dĩ trong tay cũng còn dư dả. Cộng vào cũng được hơn hai vạn rồi.
Cô lại muốn mua nhà rồi.
Tranh thủ lúc giá nhà đất còn chưa quá cao, cô muốn mua thêm vài căn nhà, cửa hàng nữa.
Lần này, cô không tìm Lương Tâm Điềm nữa, mà tự mình đến từng phòng quản lý nhà đất để hỏi thăm, vì mấy năm nay, cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ke-hang-roi-trung-dau-tieu-thu-xuyen-ve-thap-nien-60/2766204/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.