“Các ngươi không sao chứ?” – Mộc Thiến Thiến lo lắng gọi lớn về phía hai người.
“Tạm thời chưa chết được. Nhưng tốc độ luyện hóa nhanh hơn ta nghĩ nhiều. Vòng kết giới này chúng ta đã dò xét qua hết, không có lấy một kẽ hở. Xem ra chỉ còn cách lui về phía Đô thành tránh nạn, nơi đó cách trận nhãn xa nhất, bị thôn phệ cũng chậm nhất.” – Thẩm Mặc Ly tỏ ra điềm tĩnh, dẫu trong lòng đã rõ, thân phận y bị bại lộ, cũng có nghĩa là đường lui đã tuyệt. Tình thế hiện tại, cũng chẳng thể tệ hơn được nữa.
“Vậy... nếu tới được Đô thành rồi thì sao...”
“Vô phương rồi, Thiến Thiến.” – Thẩm Mặc Ly biết nàng chưa cam tâm, còn muốn hỏi nữa, bèn nhẹ giọng: “Kết giới đã khởi động, chỉ khi sinh linh trong bảy thành đều bị thôn phệ sạch sẽ thì trận pháp mới dừng lại. Ngươi... hãy tự lo cho mình. Tránh xa Ninh Tu xa một chút, tìm lấy một người chân thành yêu thương ngươi, dù là tu sĩ hay người thường, chỉ cần hắn thật lòng, là đủ.”
“Ta biết rồi, ngươi đừng lo cho ta.” – Mộc Thiến Thiến khóc đến hoa lê đẫm mưa, nghẹn ngào: “Dù ngươi không phải là sư tôn của ta, nhưng đã cứu mạng ta. Ngươi là người rất tốt. Ta có thể gọi ngươi là... Thẩm đại ca được không?”
Tức Mặc Ảnh nghi hoặc nhìn hai người, thấy Thẩm Mặc Ly khẽ gật đầu.
“Thẩm đại ca, cảm tạ người! Nhất định người phải nhớ, từng có một đồ nhi như ta.”
Thẩm Mặc Ly khẽ mỉm cười, trong lòng ấm áp. Chân tâm đổi được chân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ke-hoach-cuu-vot-ke-si-tinh/2840588/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.