“Hả?”
Hàn Triệt vẫn chưa hồi phục sau cú sốc vừa rồi, thì đã phải trải qua cú sốc thứ hai.
Chẳng lẽ… lại như những gì anh đoán sao?
“Hả cái gì mà hả.” Trịnh Hảo nói với vẻ mặt đương nhiên, “Nó bây giờ mang họ của anh, tức là con của anh. Anh phải chịu trách nhiệm với nó chứ.”
Hàn Triệt hít một hơi lạnh, mặt mày tái mét.
Đổi họ cái là bám vào anh luôn, thật sự là giỏi ăn vạ.
Nhìn lại con sâu này, lông ngắn vừa đen vừa dày xen lẫn một mảng trắng, đang từ từ bò trên lá…
Anh cảm tưởng như nhìn thấy một con búp bê xấu xí, ôm lấy chân mình khóc lóc gọi “bố”.
“Nó, nó rơi, nó rơi xuống bây giờ!” Hàn Triệt liên tục lắc đầu, mặt đầy vẻ kháng cự: “Nhanh ném nó ra ngoài, tôi không cho phép thứ ghê tởm như vậy xuất hiện trong nhà tôi!”
Trịnh Hảo tắt nụ cười, nói với giọng điệu không hài lòng: “Sao anh vẫn còn đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài, không, là đánh giá qua hình dáng sâu bọ? Tôi đã nói rồi, đây là hình thái ấu trùng của bướm phượng cam.” Cô kiên nhẫn giải thích cho anh: “Nó có bốn hình thái: trứng, ấu trùng, nhộng và bướm. Nó sẽ không mãi xấu xí như vậy, sau này sẽ biến hình.”
Hàn Triệt nói thầm: Còn tôi thì thấy cô bi3n thái.
Vì để thuyết phục anh chấp nhận sự thật “mình đã làm cha”, Trịnh Hảo lấy điện thoại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ke-hoach-du-lich-ngay-xuan/2722034/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.