Bệnh của Hàn Triệt đến nhanh mà đi cũng nhanh, chỉ mới ba ngày, cơ bản đã gần khỏi.
Anh cảm thấy, món canh gà ấm lòng tối đó ít nhất cũng chiếm một nửa công lao. Nửa còn lại, phải nhờ vào cháo thịt nạc khoai từ, gà nướng và trà sữa.
Tất nhiên, câu này không thể nói với ai đó, nếu không thì đuôi của cô ấy sẽ vểnh lên tận trời.
Trong tuần này, Hàn Triệt như thường lệ, dậy sớm kiểm tra tin tức và báo cáo mới nhất trong nước và quốc tế, sau khi đến công ty thì họp sáng theo thường lệ, theo dõi thị trường, trả lời email, xem báo cáo nghiên cứu, thảo luận và trao đổi với các nhà nghiên cứu, giao tiếp với các nhà giao dịch, đi khảo sát các công ty niêm yết, bận rộn không rảnh quan t@m đến việc khác.
Cũng trong thời gian này, anh còn viện cớ ốm để từ chối vài bữa tiệc và buổi thuyết trình, hiếm khi có được vài ngày yên tĩnh, cũng coi như là nhờ họa được phúc.
Chiều thứ Sáu, đã qua giờ tan làm, Hàn Triệt vẫn ở văn phòng xem báo cáo nghiên cứu. Anh thường ở lại đến mười giờ, kiểm tra thông báo mới nhất từ sàn giao dịch, rồi xem tình hình mở cửa của thị trường chứng khoán Mỹ, xác nhận không vấn đề gì rồi mới về nhà.
Gần bảy giờ, cửa kính bị gõ vài tiếng, trợ lý Tiểu Ngô thò đầu vào.
“Quản lý Hàn, tôi về trước đây.” Tiểu Ngô nói với giọng vui vẻ, trên mặt tràn đầy niềm vui vì cuối tuần sắp đến.
Cậu ấy đã trở thành trợ lý quản lý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ke-hoach-du-lich-ngay-xuan/2722037/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.