Trịnh Hảo ngủ một giấc chẳng biết trời chăng, đến khi tiếng chuông điện thoại vang lên liên tục làm cô phải ngừng giấc mơ đẹp.
Sau khi mò được điện thoại, cô lười biếng không thèm nhìn màn hình hiển thị cuộc gọi, mơ màng nhấn nút nghe.
“Hôm nay có kế hoạch gì?” Giọng nói trong trẻo của Hàn Triệt vang lên bên tai.
Trịnh Hảo vẫn nhắm mắt, đặt điện thoại lên gối, nói bằng giọng ngái ngủ: “Tôi nói nè ông chủ Hàn, anh tha cho tôi đi, đêm rồi hai giờ sáng tôi mới được ngủ…”
Hàn Triệt nhắc nhở cô: “Đã mười giờ sáng rồi.”
Thực ra anh cũng vừa mới tỉnh dậy không lâu, đang dựa vào đầu giường ngẩn người, bỗng nhìn thấy cánh tay treo trước ngực, mới nhớ ra mình bị thương.
Ôi, đây không phải là một cơ hội tốt để giả vờ đáng thương cầu xin sự đồng cảm sao?
Vì vậy, anh không do dự mà gọi điện cho Trịnh Hảo, vui vẻ nói về kế hoạch hôm nay: “Hay là cô đến nhà tôi trước đi, tôi sẽ làm cho cô một bữa brunch, rồi xem phim, chơi game, tối lại ra bờ sông hóng gió.”
“Cái gì đấy ăn có ngon không, nghe không hiểu.” Trịnh Hảo ngáp dài, khó khăn hé mắt: “Anh muốn ăn gì thì tự làm đi, hôm nay tôi không đi đâu cả, hôm qua mệt chết đi được.”
Hàn Triệt sốt ruột: “Ủa a lô, tôi bị thương rồi, cô có chút lòng trắc ẩn không vậy?”
Trịnh Hảo lười biếng trở mình, đổi sang tư thế ngủ thoải mái hơn, mặt áp vào điện thoại nói: “Anh chỉ bị gãy tay, chứ không phải liệt, cuộc sống vẫn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ke-hoach-du-lich-ngay-xuan/2722067/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.