Vào ngày hạ chí, bức bưu thiếp đầu tiên mà Trịnh Hảo gửi đi cuối cùng cũng đã vượt biển đến hòm thư của Hàn Triệt.
Trên bưu thiếp là hai con gấu koala ôm nhau, trông thật đáng yêu.
Chữ viết của Trịnh Hảo tròn trịa, gọn gàng, chen chúc trên tấm thiệp nhỏ:
“Trong tuần thứ hai ở Melbourne, em đã tìm được việc làm rồi, đó là công việc làm thêm ở một tiệm làm móng. May mắn là trước khi đến đây em đã học gấp với bạn trong một tuần, giờ đã thành thạo rồi. Em làm việc năm tiếng mỗi ngày, anh đoán xem lương theo giờ của em là bao nhiêu? 25! Đô la Úc! Nghe có tuyệt không?” (Lynn: 25 đô la Úc ~ 414.245 VND) Ánh mắt Hàn Triệt hiện lên nụ cười. Anh như có thể thấy Trịnh Hảo vừa chấm nước vào ngón tay vừa đếm tiền, vẻ mặt đắc ý. “À đúng rồi, em chuẩn bị đi thi bằng lái xe, đến lúc đó sẽ mua một chiếc xe cũ, phạm vi hoạt động sẽ rộng hơn nhiều. Biết đâu khi anh nhận được bưu thiếp, em đã mua xe rồi, hehe.” Hàn Triệt nhìn vào thời gian ghi ở cuối bức thư, thời gian đã trôi qua nửa tháng, không biết ước mơ nhỏ bé của cô đã thành hiện thực chưa. Cuối tháng Bảy, bức bưu thiếp thứ hai lại thong thả gõ cửa. “Em đã mua xe rồi! Mặc dù đã có bằng lái, nhưng theo quy định, em không thể lái xe một mình, nên bạn cùng phòng là Peilin thường đưa em đi dạo. Cô ấy là người Philippines, đã đi phượt qua hơn hai mươi quốc gia và còn làm tình nguyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ke-hoach-du-lich-ngay-xuan/2722077/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.