Editor: Sênh Ca
Thất Nguyệt không có cách nào bình tĩnh thêm được nữa, cô giật lấy đồng hồ, trực tiếp ném vào mặt Phan Chương, "Cút cho tôi, tôi không phải lão đại của cậu!! Còn để tôi thấy cậu lần nữa, tôi sẽ đánh chết cậu.".
Phan Chương bị ném trúng, kêu ai u một tiếng, cũng không dám phản kháng, nhặt đồng hồ rơi trên mặt đất rồi chạy ra ngoài.
"Thế nào? Phan ca, lão đại có thích không?" Một đám du côn đứng chờ ở cửa, vừa thấy Phan Chương liền lao đến hỏi.
"Thích cái rắm, lão đại muốn đánh chết tao đây này. Tao đã nói quà quá nhẹ mà. Hôm qua bảo trực tiếp đi cướp ở cửa hàng vàng bạc đá quý, tụi mày lại trộm cái thứ này ở biệt thự tư nhân!!" Phan Chương thở ngắn than dài. Phải làm sao bây giờ, lão đại chắc chắn bất mãn với năng lực làm việc của mình, bằng không tại sao lại nói cậu ấy không phải lão đại của mình. Ý lão đại hẳn là nếu mình không hảo hảo biểu hiện thì sẽ bị trục xuất khỏi bang phái đi!
Không được, bây giờ hắn là phó bang chủ. Lão đại bình thường không thích quản lý, mọi chuyện đều là hắn tự làm. Hắn không muốn nhường vị trí này cho người khác, theo cách nói của cổ nhân, hắn chính là tòng long chi công*.
[*] tòng long chi công: công thần của vua
"Cướp, đêm nay cướp cửa hàng vàng bạc đá quý!" Phan Chương thả chiếc đồng hồ trong tay xuống, dùng chân nghiền nghiền, nhẫn tâm nói với đám du côn trước mặt.
- ------
Thất Nguyệt vẫn đọc sách như cũ, mặc dù
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ke-hoach-thang-cap-cua-bia-do-dan/869800/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.