- Con bé tên là Sandra.
Terence Mosca viết cái tên lên đầu xấp giấy của mình. Rồi ông lại ngước mắt nhìn Sarah Rosa.
- Nó bị bắt cóc khi nào?
Sarah ngồi lại cho thoải mái trên ghế, trước khi trả lời, cố gắng sắp xếp lại cho mạch lạc các suy nghĩ trong đầu:
- Đã bốn mươi bảy ngày nay.
Mila có lý: Sandra đã bị bắt cóc trước năm nạn nhân còn lại. Sau đó Albert đã dùng cô bé để dụ Debby Gordon, chị em kết nghĩa của Sandra. Hai cô bé đã gặp gỡ ở ngoài công viên vào một buổi chiều, trong khi quan sát lũ ngựa. Hai đứa đã trao đổi vài câu và nhanh chóng kết thân. Debby buồn vì phải xa nhà, còn Sandra thì buồn vì bố mẹ ly thân. Do có cùng tâm trạng, hai đứa đã trở thành bạn bè.
Cả hai đều nhận được món quà là một phiếu cưỡi ngựa. Đó không phải là một sự tình cờ. Albert đã đạo diễn cuộc gặp gỡ đó.
- Sandra bị bắt cóc như thế nào?
- Lúc nó ở trường. - Rosa trả lời.
Mila và Goran thấy Mosca gật đầu. Tất cả mọi người đều có mặt - kể cả Boris và Stern - trong gian phòng lưu trữ nằm ở tầng một của tòa trụ sở cảnh sát liên bang. Ông đại úy đã chọn nơi khác thường này để tránh bị rò rỉ thông tin và để cho cuộc đối thoại không mang màu sắc thẩm vấn.
Vào thời điểm này, gian phòng vắng tanh. Họ đang ở nơi hội tụ của các dãy kệ chất đầy tài liệu. Nguồn sáng duy nhất là từ chiếc bàn mà tất cả mọi người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ke-nhac-tuong/1750051/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.