Đêm ấy, Long Hiến Chiêu cùng một số đại thần nghị sự nơi ngự thư phòng, đến khi hồi cung thì đã là giờ Tuất ba khắc.
Lúc trở về nội điện, Cố Cảnh Nguyện cùng hai hài nhi vẫn chưa nghỉ ngơi.
Vừa mới bước chân vào điện, một tiểu nữ oa búi hai búi tóc nhỏ, thân khoác yếm đỏ thẫm, liền từ trước mặt hắn bò lướt qua.
Tiểu công chúa tứ chi mũm mĩm, động tác linh hoạt vô cùng. Nàng bò lăn bò lộn qua bên chân phụ hoàng, hoàn toàn ngó lơ đôi long hài kia, rồi thẳng hướng tường đối diện, nơi chất đầy trân bảo thư họa, mà bò tới.
Đó là "bảo địa" của nàng.
"Điện hạ, xin người chậm một chút!..." - phía sau tiểu công chúa, Hồng công công dẫn theo hai ảnh vệ cùng một đám cung nhân, cẩn trọng đuổi theo.
Công chúa hiếu động, suốt ngày không lúc nào yên ổn, Hồng công công tuổi đã cao, chân tay không còn nhanh nhẹn, lại sợ công chúa xảy ra chuyện nên phải nhọc lòng ảnh vệ cùng chung tay canh giữ.
Khổ nỗi, cả Hoàng thượng lẫn Vương gia đều cho rằng tính tình hoạt bát là điều tốt, chẳng hề cấm đoán. Trong tẩm điện lại trải sẵn thảm dài lông mềm, cứ thế để mặc công chúa vui đùa.
Thấy Hoàng thượng đến, Hồng công công cùng mọi người đều hành lễ thỉnh an.
Long Hiến Chiêu đã cởi giày, miệng khẽ gọi một tiếng "Phàn Tinh", tay phẩy phẩy ý bảo mọi người lui, tự mình đuổi theo nữ nhi.
Tiểu công chúa bò đến nơi, thành thục ngồi thẳng người, dùng hai tay nhỏ bé mũm mĩm bám lấy giá gỗ hoàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ke-the-vai-khong-muon-choi-nua/2720158/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.