Lưu Đồng nghe thấy nhanh chóng nhăn mày, nói:
“Ngũ ca phân tích có đạo lý, Công bộ sở hữu cách nghiên cứu chế tạo ra dệt cơ, triều đình tự dùng ngược lại cũng hợp tình hợp lý. Chính là đến lúc đó...”
Lưu Đồng nhìn về phía Thụy vương:
“Bên trong Dệt Tạo tư, hơn phân nửa là người của Thái tử.”
Thụy vương cười cười, nói:
“Các bộ các tư trong nội cung, Thái tử đều cầm tiền bạc chuẩn bị. Nói là người của Thái tử, ngược lại cũng nên nói được thông.”
“Vậy đến lúc đó còn có dính líu.”
Khóe miệng Lưu Đồng khẽ nhếch, lộ ra nụ cười lạnh:
“Công lao của Sầm vương, cứ như vậy nguyện ý nhường cho Thái tử được lợi sao? Đệ coi chưa hẳn.”
Thụy vương không có hé răng, thở hắt ra, nhìn Thường Nhuận Chi ngồi ở một bên cúi đầu, lại nhìn về phía Lưu Đồng, nói:
“Đệ và đệ muội cũng có một đoạn thời gian không thấy, đừng tán gẫu những chuyện buồn tẻ vô vị này. Ta về phòng nghỉ ngơi một lát, phu thê các đệ hảo hảo trò chuyện.”
Thụy vương đỡ bàn thấp muốn đứng dậy, Lưu Đồng bước lên phía trước đỡ hắn ta.
Lương Bằng và Viêm Thanh cũng nhanh chóng tiến lên.
Lúc này Thường Nhuận Chi mới chú ý tới, dường như đùi phải của Thụy vương có chút không tiện.
Lưu Đồng tự mình đỡ Thụy vương về phòng, đợi một lát mới trở về, nhìn thấy Thường Nhuận Chi lại kéo tay nàng, tinh tế vuốt ve mấy cái, nói:
“Đã nhiều ngày, làm nàng lo lắng...”
Thường Nhuận Chi mím môi, nghe giọng điệu của hắn có chút áy náy, ủy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ke-the/1970648/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.