Editor: Bộ Yến Tử
Đối với việc này, ngược lại Thường Nhuận Chi cũng không quá mức rối rắm.
Dù sao mặc kệ cuối cùng lai lịch của Diêu Trừng Tây như thế nào, không có quan hệ quá lớn cùng nàng.
Tự nhiên nàng không cần quá để ý chuyện này, thậm chí muốn cùng hắn ta "Nhận thức lẫn nhau".
Rất rõ ràng, ở thời đại này người còn sống đều tự có tự do sinh hoạt, vốn dĩ làm gì có chuyện đảo loạn ngày lẫn nhau?
Nghĩ thông suốt điểm này, Thường Nhuận Chi dẹp việc này sang một bên.
Sau khi trở về phòng, nàng xuất ra "Lễ gặp mặt" mà Diêu Trừng Tây đưa cho nàng.
Trong bóp là một cái vòng cổ, dây xích chất liệu nhẹ nhàng, bện hiện ra chạm rỗng hoa văn. Điếu rơi thì là vật chất cắt hình giọt nước mưa trong suốt, lớn nhỏ nửa ngón tay cái của nàng.
Diêu Hoàng để sát vào nhìn, ngạc nhiên nói: "Hoa tai này thật khá, quang hạ hảo thiểm."
Theo góc độ Diêu Hoàng nhìn qua, vừa khéo có thể nhìn đến bộ dáng hoa tai khi bị ánh mặt trời chiếu rọi.
Thường Nhuận Chi nghe nàng ta nói thế, cũng thay đổi góc độ đem điếu rơi đối với ánh mặt trời nhìn nhìn.
Nửa ngày sau, vẻ mặt nàng có chút phức tạp đem vòng cổ bỏ vào trong hà bao.
Đây là kim cương...
Công nghệ cắt kim cương cực kì rườm rà.
"Cất đi." Thường Nhuận Chi đem hà bao đưa cho Diêu Hoàng, Diêu Hoàng chần chờ hỏi: "Cô nương không chuẩn bị đeo vật ấy sao?"
"Rất thiểm." Thường Nhuận Chi thản nhiên nói.
Diêu Hoàng cười cười, theo lời thu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ke-the/1970797/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.