Hơi lạnh buổi sớm len lỏi vào căn hộ chật chội, mùi khói súng của đêm qua dường như vẫn chưa tan hết.
Theodore ngồi trong chiếc ghế bành cũ kĩ phát ra tiếng kẽo kẹt ở phòng khách, đầu ngón tay vô thức gõ lên tay vịn gỗ đã mòn, anh đang chờ cánh cửa ấy được đẩy ra.
Bây giờ là ban ngày.
Ổ khóa phát ra tiếng "cách" khẽ khàng.
Khi Aesop bước ra, đó là dáng dấp của một người đàn ông trưởng thành, thân hình y trở nên cao lớn và vạm vỡ hơn, chiếc sơ mi trắng đơn giản căng lên, phác họa những đường nét mạnh mẽ mang đặc trưng của một nam giới trưởng thành, khuôn mặt y cứng cáp, đường nét lạnh lùng, rõ ràng—giống hệt như khi đối chất tại Vallon.
Khi ánh mắt Aesop hướng về phía Theodore, ánh nhìn của y trở nên phức tạp hơn.
Khuôn mặt Theodore thường trực nụ cười, giờ anh mười tám tuổi, khung xương đã phát triển, được lấp đầy, vẻ gầy gò đặc trưng của thiếu niên được thay thế bằng một sự rắn rỏi đầy tính xâm lược. Anh ngả lưng vào ghế, duỗi chân tùy tiện, trên chân là đôi bốt Martin đen đã mòn nghiêm trọng.
Ánh sáng ban mai rơi xuống cánh tay trần của anh, có thể thấy rõ những đường cơ bắp săn chắc và lớp lông tơ mỏng.
Toàn thân anh toát ra một cảm giác thiếu niên pha trộn giữa uể oải và nguy hiểm, như một con thú hoang vừa trưởng thành, bồn chồn bất an.
Ngay sau đó, Theodore đứng dậy, anh bước vào bếp, lặng lẽ rán trứng, nướng bánh mì, động tác dứt khoát không thừa một động tác
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ke-thu-khong-doi-troi-chung-ma-cung-yeu-duong-trong-sang-a/2951340/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.