Trong cơ thể Aesop trào dâng một cơn đau thắt sắc nhọn và xa lạ.
Đó là nỗi thống khổ sau khi Sicily g**t ch*t Noah, nhưng cũng là nỗi đau của riêng y, trái tim như bị một chiếc dùi băng vô hình không ngừng đâm xuyên, là tro tàn còn sót lại của việc đánh mất Theodore. Dẫu lý trí đang gào thét rằng tất cả chỉ là ảo ảnh, thì cơn đau ấy vẫn khắc cốt ghi tâm, chân thực đến nhức nhối.
Cơn thịnh nộ bị lừa dối bùng lên như địa hỏa nơi địa ngục, thiêu đốt sự điềm tĩnh tự kềm chế của y. Trong đáy mắt vàng kim ấy, một cơn bão đang cuộn trào, đôi sáu cánh biểu trưng cho sự thuần khiết và quyền năng chí thánh không còn chỉ là hư ảnh khoan thai giãn nở, mà trở nên điên cuồng, dữ dội, giằng xé thực tại, hòng thoát khỏi mọi gông xiềng.
Luồng quang minh thuần túy tụ lại điên loạn sau lưng y, không ngừng bành trướng, vang lên tiếng rít nhức óc xé toang không gian. Cả tòa nhà bắt đầu chấn động dữ dội, tường, ống dẫn, mọi kết cấu đồng loạt rung lên bần bật. Những vết nứt li ti lan ra như mạng nhện, ánh sáng bị kéo giãn và vặn vẹo đến cực hạn, tựa như chiếc lồng giam nhỏ bé này sắp bị phá vỡ trong khoảnh khắc, cùng tất cả những gì bên trong, hoàn toàn hóa thành bụi sao giữa vũ trụ.
Thế nhưng, ngay tại ranh giới bùng nổ của sức mạnh có thể hủy thiên diệt địa ấy—
Quang ảnh trước mắt Aesop vỡ vụn như tấm gương lưu ly bị đập nát, trong nháy mắt tan rã,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ke-thu-khong-doi-troi-chung-ma-cung-yeu-duong-trong-sang-a/2951344/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.