Mấy ngàn năm trước, Theodore chân trần ngồi lơ lửng bên rìa tầng mây, ánh mắt anh xuyên qua tầng mây cuồn cuộn, lặng lẽ dõi nhìn nhân gian thật lâu.
"Aesop." Anh bỗng mở miệng, hỏi thiên sứ tóc dài đang ở bên cạnh, "Con người gọi người sẽ cùng họ sống trọn đời là bạn đời, dùng một khế ước mang tên hôn nhân để ràng buộc nhau chặt chẽ, vậy thì..."
"Giữa thiên sứ và thiên sứ, có tồn tại mối quan hệ như vậy không? Ví dụ như... anh và tôi, chúng ta có thể... được gọi là người yêu không?"
Con ngươi màu vàng kim của Aesop khẽ động, ánh mắt y dừng lại trên gương mặt đong đầy tò mò của Theodore. Giọng nói y điềm tĩnh, không gợn sóng, như đang trần thuật một định luật của vũ trụ: "Con người không giống chúng ta, Theodore, đừng đặt bản thân ngang hàng với họ."
"Khác ở đâu?" Theodore truy hỏi.
"Tình yêu của con người... sẽ biến mất." Aesop trả lời như vậy, "Họ sẽ phản bội lời thề, dù bước vào thánh đường hôn nhân cũng cuối cùng sẽ lựa chọn chia ly.
"Thậm chí còn có những kẻ, chỉ vì bị thúc đẩy bởi d*c v*ng thấp hèn và ngắn ngủi, giống như loài thú xảo quyệt bị bản năng điều khiển, chỉ khoác lên mình lớp da của tình yêu mà làm chuyện hoan lạc. Còn chúng ta, từ khoảnh khắc ánh sáng khai sinh giao hòa, đã định sẵn sẽ đồng hành cùng nhau – đó là sự vĩnh hằng không cần khế ước trói buộc, cũng chẳng cần lời thề ràng buộc."
Theodore trầm mặc.
Anh không phản bác, chỉ một lần nữa hướng ánh nhìn về phía
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ke-thu-khong-doi-troi-chung-ma-cung-yeu-duong-trong-sang-a/2951349/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.