Mặc kệ trong lòng nghĩ như thế nào, vẻ mặt ông ta vẫn như thường.
Khi nhìn thấy ông Tống và bà Tống thì trên mặt lập tức nở nụ cười nhiệt tình: "Mọi người tới rồi.
Nào nào nào, mời ngồi, ba vị này là..."Ông ta nhìn về phía Cố Thời Mộ, Đường Dạ Khê và Đường Vô Ưu.Đường Vô Ưu muốn đi qua, Đường Dạ Khê đương nhiên muốn đi cùng với cậu.
Còn Cố Thời Mộ thì thứ nhất là đến đứng gác cho anh em mình, thứ hai là đi cùng với Đường Dạ Khê, vì vậy anh cũng đến.Tống Tình Không biết Cố Thời Mộ không thích xuất đầu lộ diện nên không giới thiệu anh với nhà họ Quách, mà trực tiếp bỏ qua anh, giới thiệu Đường Vô Ưu và Đường Dạ Khê với người nhà họ Quách: "Cậu ấy là em trai của tôi, Vô Ưu.
Đây là Đường Dạ Khê, chị của em trai tôi."Ông cụ Quách nghe mà bối rối, không hiểu mối quan hệ này là gì.“Không sao, trong khoảng thời gian ngắn chủ tịch Quách không hiểu cũng không sao, chúng ta ngồi xuống nói chuyện từ từ.” Tống Tình Không gọi Đường Vô Ưu: “Vô Ưu, ngồi đây.”Nghe thấy Tống Tình Không gọi mình là chủ tịch Quách, sắc mặt của ông Quách có chút khó coi.Trong lòng ông ta đột nhiên có linh tính không tốt, không hiểu sao lại cảm thấy nhà Tống Tình Không đến đây để hỏi tội.Trong lòng ông ta bất an nhưng trên mặt vẫn giả vờ như không có chuyện gì, nhiệt tình chào hỏi mọi người ngồi xuống.Tống Tình Không nhìn ông cụ Quách và nói: "Chủ tịch Quách, để tôi kể cho ông nghe một câu chuyện."Ông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ket-hon-chop-nhoang-thien-tai-bao-boi/2264404/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.