----Ở trong mắt ông, Trình Ly vẫn là một cô bé.
Thứ bảy hôm sau, Trình Ly không đi đâu cả mà ở nhà ngủ bù.
Ăn cơm chiều xong, Lăng Sương Hoa gõ cửa phòng của cô: “Mẹ với ba con muốn đi siêu thị một chuyến, con muốn đi không?”“Không muốn.
” Trình Ly nằm trên giường nhìn chằm chằm trần nhà một cách vô định.
Lần này Lăng Sương Hoa không nhịn được nữa, bà trực tiếp vặn cửa phòng ra:“Mẹ nói sao hễ có ngày nghỉ là con nằm mốc meo ở nhà không vậy? Có thời gian làm thế thì sao không cùng! ”“Con đi, con đi con đi.
” Trình Ly nói trước cắt ngang lời bà nói.
Cô sợ Lăng nữ sĩ lại nhắc đến Hứa Ký Hành.
Kết quả trước khi đi bụng của ba cô không thoải mái muốn vào nhà vệ sinh, Lăng Sương Hoa trợn trắng mắt.
Quay đầu lại thấy Trình Ly mặc một cái quần màu tím hoa hòe lòe loẹt in nhân vật hoạt hình.
Lăng nữ sĩ nhíu mày nói: “Con định mặc vậy ra ngoài?”Trình Ly đổi chiếc dép lê ở nhà thành chiếc dép lê kẹp chân, cúi đầu nhìn thử rồi thản nhiên nói: “Thoải mái mà.
”“Nào có đứa con gái nào mặc đồ như vậy ra ngoài như con đâu chứ.
” Lăng nữ sĩ vừa ghét bỏ vừa nhắc mãi.
Trình Ly ngẩng đầu: “Đại khái là bởi vì thành phố này đã không còn người con để ý nữa.
”Lăng Sương Hoa trừng mắt nhìn cô: “Nói hươu nói vượn gì đó.
”Mùa hè có ngày dài, lúc này đã là 6 giờ chiều nhưng ánh mặt trời vẫn chói chang.
Hai người dạo một vòng trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ket-hon-ma-thoi/1753802/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.