Hoa Ngọc Thành cưng chìu nói: “Đương nhiên là vì muốn cho em niềm vui bất ngờ, nếu như trước nói cho em biết thì còn gọi gì là bất ngờ nữa?”
Ngoài cửa sổ mưa lã chã rơi xuống, Cao Thanh Thu nhìn Hoa Ngọc Thành, ánh mắt mang theo sự ấm áp, cười rất vui vẻ.
Hôm nay anh nói những lời đó, nhấn mạnh từng chữ, làm cho cô rất cảm động.
Hai người ở trong phòng một lúc mới chịu ra ngoài.
Tiệc sinh nhật vẫn chưa kết thúc, khách khứa đều chưa đi.
Cao Thanh Thu mới vừa đi ra, liền thấy Cao Thanh Đức xông tới, cậu ta nhìn Cao Thanh Thu, “ chị.”
Vừa nhìn về phía Hoa Ngọc Thành, “Anh rể.”
Cậu ta vốn còn nghĩ, nếu như Hoa Ngọc Thành hiểu lầm Cao Thanh Thu, cậu ta liền mang chị gái đi ngay, làm sao cũng không nghĩ đến Hoa Ngọc Thành lại đột nhiên chơi lớn như thế?
Hoa Ngọc Thành đáp một tiếng, tạm thời cho mượn Cao Thanh Thu rồi anh đi xử lý chuyện của mình.
“ Thanh Thu.” Trương Tâm Dao lên tiếng, Cao Thanh Thu nghe tiếng nhìn sang, nghe An An nói: “ Cậu nhìn xem mình đem ai tới cho cậu?”
Một giây kế tiếp, Cao Thanh Thu liền thấy Vũ Minh Hân bị đẩy ngã trước mắt mình.
Trương Tâm Dao khí lực rất lớn, Vũ Minh Hân bị Trương Tâm Dao đẩy lảo đảo một cái.
Nơi này trừ Cao Thanh Đức ở ngoài, Tả Dục cùng Lâm Vi cũng ở đây, đều là người thân nhất bên cạnh Cao Thanh Thu, nhìn thấy Vũ Minh Hân, mọi người đều giống nhau, đều vô cùng lạnh nhạt.
Lúc mới vừa ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ket-hon-nhanh-chong/2094945/chuong-829.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.